Thursday, December 23, 2010

Letter to Santa :")

Dear Santa <3
I'm a good girl (as you know, I always am :") ) and I'd never asked for anything at Xmas...so I think, I'll use my wishes up this time <3
I want a new phone, 2 be more specific, the 1 that have 2 cameras (so I can take a pic of myself and send it 2 you, 2 show u how happy I am :") ) and of course with wifi and 3G so I can onl FB and send mess 2 u :) (btw, can u give me ur FB add ;;) ) and I prefer a touch screen one :")
And my second wish, I want the happiest Xmas I'd every had. I want to have enough time 2 spend with every single friends of mine, every single true friends of mine, I supposed :) and of course w my family, too :)
My third would be for health :)
My forth, I wish I could be mentally normal, not thinking to much, live positively, think positively :)
My fifth would be for success :")
My sixth would be for love :)
Love,
Vi <3

Tuesday, December 14, 2010

Sài Gòn vẫn còn một đôi yêu nhau

Trời mưa phùn nhẹ, tiết trời mùa thu thật dịu dàng và trong trẻo. Nó không lạnh lẽo như mùa đông, không nóng bức như mùa hạ cũng không xôn xao vui vẻ như mùa xuân, mà nó nhẹ nhàng, chậm rãi và thanh tao.
Karth đang bước đi trên con đường quen thuộc của nhỏ, từ trường về nhà. Có lẽ lúc trước, nhỏ tung tăng như một chú chim sáo, đúng chất của một cô bé 16 tuổi ngây thơ hồn nhiên, thì giờ nhỏ đang bẽn lẽn, đầy dáng dấp của một thiếu nữ, đi từng bước bên cạnh Henry, người con trai rất ư là đặc biệt của nhỏ.
Có đôi lúc nhỏ đi chậm lại, cách Henry vài bước, để nhỏ được ngắm nhìn vẻ chững chạc cùng tấm lưng to mà ấm áp ấy, bao lần nhỏ đã tựa lưng nhỏ vào đấy và ngủ ngon lành. Nhỏ nhìn từ xa cái vẻ chín chắn và trầm ngâm của một người con trai luôn che chở, luôn bên nhỏ mỗi khi nhỏ buồn, nhỏ khóc và nhỏ thấy hạnh phúc.
Henry dừng lại…
-         Ngốc, sao đi chậm thế…đúng là con gái…
-         Uh thì…
-         Lẹ lên – Henry vừa nói vừa chìa tay ra…
Nhỏ bước đến, nhanh chóng đón nhận đôi bàn tay ấy, rắn rỏi nhưng dịu dàng, mạnh mẽ nhưng không bao giờ làm nhỏ đau. Là vậy đấy, nhỏ từ lâu đã thích thú cái cảm giác bàn tay nhỏ bé của mình nằm gọn trong bàn tay ấy, nhỏ lại suy nghĩ vẩn vơ.
-         Suy nghĩ gì thế cô bé!
-         Bé gì mà bé! Hứ hứ!
-         Uh thì không bé, đang mơ mộng gì vậy…
-         Uh thì…mơ về 1 chàng hoàng tử và con tuấn mã.
-         Thế không phải hoàng tử đứng đây à!
-         Hem có tuấn mã, hem phải hoàng tử.
-         Chết nè! – Henry ký nhẹ vào đầu Karth
-         Hui nha, đau à >”<
-         Biết đau mới ký !
-         Hứ, đồ đáng ghét!
-         Đáng ghét mà có người thương ý!
-         Ai vậy ta?!?
-         Ai biết ai biết!!!
Rồi họ lại bước đi, con đường về nhà dài mà như ngắn lại, khi họ có nhau.
Ngày hôm sau…
-         Nghe nói lớp mình có một học sinh mới chuyển vào!
-         Ai vậy???
-         Nghe nói là nhỏ nào bên Marie ý!
-         Ui, con gái Marie à!
-         Uh, con gái Marie nghe nói dễ thương lắm!
-         Tên gì thế?
-         Tiffany!
-         Con nhà giàu à?
-         Uh, tiểu thư chính hiệu đó, nghe nói xinh lắm!
-         Ui gặp rồi biết!
Reng…reng…reng…..
-         Xin chào các em!
-         Chào thầy ạ!
-         Xin giới thiệu với các em đây là Tiffany, bạn mới chuyển vào lớp ta, các em cho bạn 1 tráng pháo tay đi
[Vỗ tay]
-         Tiff, em ngồi cạnh Karth đi, Henry, chuyển xuống bàn dưới đi em!
Đứng trước mặt Karth lúc này là một cô gái đáng yêu không tưởng, với cặp mắt to tròn, khuôn mặt trái xoan, làn da trắng hồng, một nụ cười với hàm răng trắng muốt và đôi môi hồng nhạt xinh xắn.
-         Mình là Tiffany, bạn gọi mình là Tiff cũng được – Cô học sinh mới với giọng nói nhẹ nhàng đúng chất con gái.
-         À, ừ, mình là Karth! - Nhỏ đáp lại sau vài giây đứng hình.
Tiff quay xuống
-         Bạn chắc là Henry, nghe danh đã lâu!
-         Uh, chào bạn, chào mừng bạn đến với lớp!
-         “Ồ Henry nổi tiếng quá nhỉ” – Karth suy nghĩ!

…..
Hôm nay lại là một ngày đẹp trời nửa, Henry và Karth đang dắt tay nhau đi trên con đường quen thuộc…cũng gần một tháng rồi nhỉ, sau ngày khai giảng, nhanh thật!
Reng reng reng…chuông báo hiệu tiết 1 bắt đầu.
-         Chào Henry! Buổi sáng vui vẻ nhé
-         Uhm, bạn cũng vậy!
-         Chào Tiff…
-         Àh, chào Karth!
-         Bạn làm bài tập chưa? – Tiff quay qua Henry
-         Toán thì rồi, haha!
-         Vậy hả! Giúp mình đi – Tiff than, sắm sẵn đôi mắt long lanh.
-         Ờ, cũng được.
Henry chìa quyển tập ra, một quyển tập đúng chất con trai: không bao bì, không nhãn, chỉ vỏn vẹn hai chữ “Henry” trên góc trái.
-         Nè, xem đi. – Henry nói
-         Ờ, hay là bạn giảng cho mình đi – Tiff đáp
-         Cách làm cũng khá rõ mà, bạn xem sẽ hiểu. – Henry ậm ờ
-         Nhưng mà bạn giảng sẽ hiểu rõ hơn, phải không lớp phó học tập. – Cặp mắt đen láy, với hàng mi cong veo nhìn Henry như cầu xin.
-         Uh thì…thôi cũng được – Henry chấp nhận – Ra chơi đi !
Thế là giờ ra chơi hôm đó, Karth một mình. “Uh thì bình thường mà, lớp phó học tập phải lo lắng cho việc học trong lớp” – Karth tự trấn an mình. Nhỏ lẫn thẫn đi qua tìm cô bạn thân “đã bị bám bụi” từ ngày cả trường biết Henry và nhỏ là một cặp. Nhỏ đôi lúc thấy có lỗi thật sự khi nhỏ đã bỏ quên cô bạn thân của mình quá lâu. “Uh mà Jenny cũng có ấy ơi rồi, chắc không giận mình đâu” – nhỏ lại tự trấn an cái đầu đang bị những ý nghĩ lung tung ấy xâm chiếm, cái trái tim rối bời không biết làm gì của nhỏ.
-         Đi đâu đây Karth – tiếng nói làm Karth giật mình, trong chốc lát thoát khỏi cái mông lung của tâm hồn một cô bé 16. “Tiếng ai nghe quen quen nhỉ”
[Bốp]
-         Đi đâu đây nhỏ kia – Jenny tiếp tục – từ ngày mi có b-word (boy friend) của mi là mi quên cả ta.
-         Hì hì có đâu…:”>
-         Àh, pà với Henry dạo này sao rồi?
-         Thì cũng bình thường!
-         Bình thường mà đi đâu một mình vậy pà? – Jenny hỏi – Chứ hông phải bình thường hai người dính như sam sao???
-         Sam siết gì, hôm nay “hắn” bận >”<
-         Bận gì?
-         Chỉ bài ! :|
-         Cho ai? – Giọng tò mò !
-         Tiff! – Karth nói dứt khoát, cá là nhỏ chả muốn nói xa hơn trong chuyện này. Thế mà Jenny cứ tới:
-         Là con nào?
-         Urgh, hỏi chi !
-         Thì tò mò thôi.
-         Marie Curie, tiểu thư, nhà giàu….DỐT TOÁN >”<
-         Gì mà hét lên vậy ==!
-         Tui không có hét lên >"<
-         Xem bộ nhỏ này nguy hiểm à, pà đang lo lắng phải không?
-         Lo gì. Henry của tui là chung thuỷ tuyệt đối nhá! – Karth nói chắc như đinh đóng cột – Có điều…tui cũng hơi lo lo !!
-         Còn lo là còn tỉnh táo đó – Jenny tiếp lời – bọn con trai không có tin được đâu pà ơi… – rồi giọng nhỏ xìu xuống, như thằng boy friend của tui ấy, nó đi rồi.
-         Gì, đi đâu?
-         Là bỏ tui đó ==!
Thế là Jenny bắt đầu màn kể tội dài dằng dặc boy friend của mình mà những cô bé thường làm khi bị bỏ rơi.
< Chắc chắn là các bạn không muốn nghe đâu ;) >
-         Èo, sao nó kỳ vậy??
-         Haizzzzzzz, con trai mà. Pà cũng liệu ý, Henry của pà, ai biết được…
[Reng…reng…reng]
Karth quay trở lại lớp. “Henry của pà, ai biết được” – “Bọn con trai không có tin được” – văng vẳng…
Henry vẫn ngồi đó, giảng từng bài tập cho Tiff.
“Trời ạ, chắc là điên mất” – Karth nghĩ.

Và rồi, cái “hiện tượng khiến-cho-nhỏ-điên-mất” ấy cứ diễn ra hằng ngày, vào mỗi giờ ra chơi vì Tiff...dốt toán…
Cái giờ ra chơi đã không còn của riêng hai đứa nửa, mà nó trở thành giờ-gia-sư bất đắt dĩ (hay là khá thích thú, nhỏ cũng chẳng biết nửa) của Henry.
Im lặng được một tuần thì nhỏ không còn chịu được nửa, nó hỏi:
-         Henry làm gì mà cứ giảng bài cho Tiffany hoài vậy – Karth hỏi, với giọng bình tĩnh nhất có thể
-         Ai? Àh Tiff ấy à? Tại nó yếu toán quá.
-         “Tiff nửa, lại còn tên iu nửa àh” – Karth nghĩ rồi nói – Tiff không giỏi toán thì có liên quan gì tới Henry?
-         Liên quan tới thành tích lớp chứ – Mặt Henry tỉnh rụi.
-         “Tức chết được” – Karth nghĩ – Vậy định giảng cho nhỏ tới chừng nào!
-         Sao vậy? Tới khi nào nó giỏi toán lên chứ!
-         Là tới khi nào? – Karth như muốn hét lên
-         10, 20 năm nửa, haha – Henry đùa.
Karth im lặng, bỏ đi. Henry quay lại giảng bài cho Tiff !!
“Tức chết được, tức quá đi mất” – Karth bước nhanh ra khỏi lớp. Sân trường giờ ra chơi vẫn đông đúc thế, mà nhỏ chẳng hiểu sao nhỏ cô đơn kinh khủng. Nhỏ rảo bước trên hành lang mà chẳng biết mình đi đâu. Lúc trước nhỏ luôn tay trong tay với “hắn”, đi đến mọi nơi mà “hắn” muốn đến, giờ đây thì nhỏ cảm thấy nhỏ không còn quan trọng với hắn nửa rồi. “Lại ngốc nửa rồi, Henry không như vậy, chỉ là trách nhiệm, chỉ là trách nhiệm thôi”…
-         Nè [tay chìa cây kem], Henry ăn đi, xem như Tiff cám ơn – Tiff nói, giọng tinh nghịch, với nụ cười trên môi.
-         Uh, thnx nhé.
-         À, Tiff nghĩ học vậy chưa đủ giỏi đâu, còn nhiều dạng toán Tiff không hiểu…ờ uhmmm…hay là Henry ở lại sau giờ học chỉ Tiff được không?
-         Hả? Gì ?
-         Thì ở lại sau giờ học? Không được à – Giọng Tiff sững lại – Ờ thì, tranh thủ, dạy cho Tiff nhanh, thì sau này Henry sẽ lại có nhiều thời gian bên Karth. Đúng hông? – Tiff nháy mắt.
-         Cũng phải. Ok – Henry đồng ý.

-         Chiều nay cô bé về một mình nhé!
-         Hả? Sao vậy?
-         Ờ thì có việc.
-         Việc gì?
-         Không có gì đâu mà! Về cẩn thận nhé.
-         Ờ thì…ờ….!

-         Học xong, đưa Tiff về nhé!
-         Sao vậy? Không ai rước Tiff à?
-         Không.
-         Ờ, nhà Tiff xa hông?
-         Hông xa đâu.
-         Thế Tiff tự về được hông? Tại Henry bận.
-         Nhưng 6h rồi, chả lẽ để Tiff về một mình.
-         Ờ thì…
-         Đi mà, đưa Tiff về đi. Đi một mình sợ lắm.
-         Uhm…!

[Nick Yahoo của Henry sáng.]
Karth: Sao hôm nay online trễ vậy?
Henry: Tại có chút chuyện!
Karth: Chuyện gì?
Henry: Ờ thì…
Karth: Giấu Karth hả?
Henry: Hông, hông!
Karth: Vậy thì nói đi!
Henry: Thì ở lại giảng bài cho Tiff!
Karth: Hả? :(
Karth thấy Henry với Tiff dạo này thân quá. Karth buồn đó!
Henry: Ngốc, có gì đâu buồn.
Karth: Thì bỏ Karth! Karth buồn!
Henry: Ok, mai Henry dẫn Karth đi uống nước, coi như chuộc tội.
Karth: :”) Ok :”)
Henry: Ngủ sớm đi ngốc ạ :P

-         Henry hôm nay đi ăn chè với Tiff không? Tiff mời.
-         À, không được. Có hẹn rồi !
-         Hẹn gì ? Quan trọng hông? Cancel đi.
-         Không được! Với Karth
-         À, thì ra là vậy! Hẹn gì vậy, nói Tiff nghe được hông?
-         Uống nước, vậy nghen, bửa khác i!

Hôm nay lại là một ngày đẹp trời với nhỏ, cũng hơn một tuần không nói chuyện với ấy ơi của nhỏ rồi, nhỏ vui lắm. Chiều rồi, nhưng trời vẫn còn sáng. Gió nhẹ từng cơn luồn qua mái tóc dài của nhỏ, nhỏ nhìn mây trắng, nhìn cây xanh, nghĩ ngợi xa vời rồi khẽ mỉm cười. Nhỏ ngốc, uh, nhỏ ngây ngô thế đấy, nhưng nhỏ không quan tâm, miễn nhỏ có “hắn” kề bên. Tiếng “hắn” bây giờ nghe sao than thương với nhỏ quá. Nhỏ muốn, “Tên kia, mi đã bỏ rơi ta cả tuần, mi đền cho ta đi, mi phải dẫn ta đi ăn, đi chơi, tặng ta hoa, ta gấu, nắm chặt tay ta và hứa không bỏ ta nửa”, à mà thôi, mất mặt lắm nhỏ ạ, chả nhẽ lại nói thẳng thừng ra thế, nhỏ lại nghĩ “Henry đừng xa Karth nửa nhá, Karth không muốn đâu”, uh, nhẹ nhàng thế mà hay. Rồi nhỏ lại bật cười.

-         Uống gì nè?
-         Trà sữa dâu i.
-         Uh, cho em một ly trà sữa dâu, một ly bạc hà…. – Henry nói tiếp – Sao, một tuần qua không có tui sao?
-         Thì buồn chứ sao!
-         Hì hì, biết mà biết mà!
-         Biết mà vẫn bỏ!
-         Giờ đâu có bỏ đâu!
-         Uhm  :)
-         Í, Karth với Henry đi đâu đây??? – Tiff tới, sắm sẵn bộ mặt ngạc nhiên như không hề biết gì, “trời ạ, khách không mời”
-         Uh…chào Tiff.
-         Cho Tiff ngồi chung được hông?
-         Ờ thì…
-         Sao vậy, bạn bè không cho ngồi chung à?
-         Uh thì ngồi đi. – Karth khẽ đạp chân Henry >”<
Thế là cuộc hẹn 2 người thành…2 người và con kỳ đà. Thiệt là ức quá mà, mà làm gì được đây >”< Ôi thôi tức !
-         Karth nè, bạn may mắn lắm đó, Henry tốt lắm!
-         Uh, tui biết!
-         Henry giảng bài toán dễ hiểu lắm, lại tận tình nửa.
-         Uh – “Tui không quan tâm ==!”
-         Henry còn đưa Tiff về nửa, chu đáo lắm!
-         Hả?
-         Henry đưa Tiff về…Bửa đó học về trễ, Henry đưa Tiff về. Tiff có kể với mẹ Tiff về Henry, nên mẹ Tiff cũng quý Henry lắm, mời Henry ăn cơm nửa.
-         Hả?
-         Mẹ Tiff còn bảo Tiff với Henry đẹp đôi lắm. Í…xin lỗi, không có gì!
-         …
-         Karth mệt rồi, Karth về nha.
-         Để Henry đưa Karth về.
-         Sao vậy, hai người về hết bỏ tui hả??? Huhu, không chịu đâu.
-         Để Karth về. Karth mệt rồi.
-         Hay Karth về đi, để Henry ở lại nói chuyện với Tiff xíu được không?
-         “Trời ạ, trơ trẽn quá, thiệt hết chịu nổi” – Karth về!
-         Hey, Karth, Karth…– Henry chạy theo !
-         Ở lại với Tiff đi – Tiff níu lại.
-         Tiff sao vậy, sao lại nói những chuyện như thế!
-         Tiff chỉ kể ý là Henry tốt thôi mà!
-         Trời ạ, Tiff làm Karth buồn kìa!
-         Tại Karth suy nghĩ lung tung mà!
-         Sao không suy nghĩ lung tung được! Thiệt là, sau này Tiff giữ ý dùm Henry chút!
-         Sao vậy >”< HENRY, HENRY…!

-         KARTH, KARTH, ĐỢI VỚI!
-         …
-         Sao  vậy?
-         Sao trăng gì?
-         …
-         Ngốc ạ, Tiff chỉ nói vậy thôi. Quả thật là Henry có đưa Tiff về, nhưng để con gái về một mình cũng đâu tốt. Chỉ là nhiệm vụ của một ban cán sự lớp thôi.
-         Biện minh!
-         Ngốc, nếu Henry thích Tiff, Henry đã không chạy lại đây!
-         Xạo!
-         Nói sao mới tin đây!
-         Không tin.
Henry nắm lấy tay Karth, dúi vào tay nhỏ một hộp quà.
-         Gì đây?
-         Mở ra đi!
-         …
-         Tại sao lại là chữ H
-         Thì để Karth luôn có Henry bên cạnh
-         Ai cần!
-         Không cần thì thôi, đưa lại đây!
-         Không đưa!
-         Không đưa thì đeo vào đi!
-         Đeo thì đeo. :”)
-         Bày đặt – Henry ký nhẹ vào đầu Karth
-         Đau >"<
-         Biết đau mới ký!
-         Hứ, đồ đáng ghét!
-         Đáng ghét mà có người thương ý!
-         Ai vậy ta?!?
-         Ai biết ai biết!!! - Ngốc ạ sẽ chẳng ai thay thế ngốc được đâu, nhưng mà tin Henry nhé, phải tin tưởng thì mới dài lâu được chứ !
-         Ai mà tin được! >:D<
-         >:D<
Trời hôm nay vẫn thế, hay vui hơn vì Sài Gòn vẫn còn một đôi yêu nhau.

Violet

Du lịch Mũi Né :x

Hí hí, tình hình là tuy chỉ ở Mũi Né 1 ngày, nhưng mình cũng bik chút ít :")

Phương tiện đi lại
Nói chung, đi tàu lửa tới MN rất là thú zị đó nhen, 4 tiếng rưỡi =)) tuy ko mệt như đi xe hơi, ko bị say xe, nhưng chạy siêu chậm, anw vẫn prefer đi xe lửa =)) Với đưng có ăn dưa bở như mình khi nghe khoang Díp (VIP) của xe lửa =)) tại sao àh? Lên đi rùi bik =)) Anw, vẫn nên mua vé VIP, mắc hơn ko nhiu nhưng ngồi đỡ mệt hơn rất nhìu ;) Mọi người nên đem đồ ăn theo, vì canteen nấu ăn rất khủng >"<
Đi xe lửa tới Phan Thiết thì mềnh đi taxi vào MN, khoảng <200K, cũng rẻ nhở, đi cho khoẻ :) Còn níu ai đem xe honda theo thì nhớ đổ xăng ít thoy, khoảng đủ chạy từ nhà ra trạm xe lửa là đc, vì lên xe sẽ bị rút hết xăng, xương máu đó =))
Tới MN thì mình prefer đi bộ =)) ngắm cảnh xD

Ăn uống xD
Lâm Tòng xD cách resort Tiến Đạt khoảng 2, 3 resorts, nhà hàng. Nói chung là bước khoảng 10 bước thì tới =))
Đồ ăn ngon, nhìu món đặc sản xD và rẻ ;;)
Buffet sáng trong resort cũng khá là ổn xD

Chỗ ở
Resort Tiến Đạt ( 3 sao) nhưng cũng tốt, nên ở Sea side, cực gần biển, từ phòng bước ra 2 bước hồ bơi, 5 bước tới biển =))
Buffet sáng ở đây ngon cực xD

Đi chơi
Đồi cát, dạo biển, ăn hải sản, chạy xe đạp (resort có), đi spa, đi chụp hình xD
Nói chung, đi chung là vui nhất xD

Còn gì nửa không ta, nói chung là chỉ PR cho Lâm Tòng vs Tiến Đạt =)) pó tay chưa =))
Anw, mềnh đã có 1 short trip cực kỳ thư giản và vui vẻ xD hi vọng bạn cũng thế khi ra MN ;)

Saturday, October 16, 2010

Thanh Nien Online và một bài viết lá cải

Vào ngày 14/10/2010, anh Trí Quang (em xin gọi anh cho nó thân mật) đã "ưu ái" đưa toàn dân A10 yêu quý của em LÊN BÁO.
Đây là bài viết: http://www.thanhnien.com.vn/news/Pages/201042/20101011153744.aspx

Vâng, em tức không chịu được. Một sự bôi nhọ cho toàn thể thần dân A10 của em.
Bài viết sau đây, em xin gửi anh Trí Quang.

Dạ thưa anh Trí Quang, cái lúc anh chụp hình tụi em đó, cái bửa thứ năm ngày 7 tháng 10 đó, là chúng em đang sửa bài tập anh văn. Dạ vâng, BÀI TÂP ANH VĂN!! Con mắt nào của anh thấy chúng em đang xài dế!?!
Anh Trí Quang thân mến, nếu anh nhìn tấm hình thứ nhất và cả tấm thứ hai, anh sẽ thấy bạn Thanh Dung của em đang cầm bút, phải CẦM BÚT! Vậy mà anh lại ghi bạn ấy lách luật, xài dế vô tư trong trường, centimeter nào trong tấm đó bạn ấy cầm di động ! "Ảnh chỉ mang tính chât minh hoạ" à, thế tại sao anh lại mosaic cái ảnh đi, tấm ảnh đó có gì mờ ám à, phải chăng việc CẦM BÚT SỬA BÀI là MỜ ÁM hay anh nghĩ CÂY BÚT ấy là DI ĐỘNG! Bạn em không có tội. Chính anh mới là kẻ vu khống!
Anh Trí Quang à, em thiêt muốn kiện anh vì tội hạ thấp và bôi nhọ danh dự của người khác bằng câu chuyện không có thật như thế.
Cô anh văn em là môt cô giáo rất hiền và đáng yêu, NHƯNG, không hiền tới mức không quản lý được học sinh mình, và tụi em KHÔNG phải là 1 đám không biết tôn trọng cô mà làm những chiêu lách luật để HAI TAY HAI DẾ như anh nói trong giờ học. Và bạn Dung của em, một đứa con với gia đình toàn làm công án, truyền thống gương mẫu và cụ thể hơn là một bà mẹ và môt người anh hai quản lý Dung cực khó thì không có chuyện mang di động vào trường, nói chi đến LÁCH LUẬT! Anh đã làm bạn em khóc sau khi xem xong bài báo của anh, vì OAN, vì DANH DỰ.
Anh Trí Quang à, anh đã được nói chuyện trước với cô Thu, hiêu phó của em, là HS BÙI THỊ XUÂN KO ĐƯỢC PHÉP MANG DĐ VÀO TRƯỜNG, dạ cái đó có trong nội quy (được viết hẳn hoi trong sổ liên lạc nhé). Rồi anh XIN cô chúng em lên chụp hình minh hoạ.
ANH MINH HOẠ CHO CÁI GÌ???? Anh có hiểu được nghĩa của từ MINH HOẠ không?
Từ điển Tiếng Việt: Làm rõ thêm, sinh động thêm nội dung của tác phẩm văn học hoặc của bản trình bày, bằng hình vẽ hoặc những hình thức dễ thấy, dễ hiểu, dễ cảm. (http://vnthuquan.net/truyen/truyen.aspx?tid=2qtqv3m3237nvnqnvnnn31n343tq83a3q3m3237nnn2n )
Thế ở đây, anh định làm rõ hơn cho cái vấn đề gì? Việc học sinh sử dụng dế trong giờ học hay không sử dụng trong giờ học? Hình ảnh minh hoạ của anh là hoàn toàn sai mục đích (ở đây em đang nói tới mục đích làm rõ thêm bài viết) chứ em thật sự không biết mục đích THẬT của anh là gì!
Anh à, trong bài viết của anh, anh phỏng vấn học sinh THPT Nam Kỳ Khởi Nghĩa và Nguyễn Thị Minh Khai, chúng nó khai hết cho anh 1001 cách lách luât của chúng, rồi việc chúng khẳng định đẳng cấp thế nào khi 2 tay 2 dế, v..v... VẬY SAO ANH KHÔNG CHỤP HÌNH CHÚNG NÓ MÀ ĐĂNG LÊN, ở đây lại chụp hình chúng em. Nguyên bài viết anh chỉ có 3 tấm hình minh hoạ (theo em, có 2 tấm là không chính xác vì chẳng có câu chữ nào liên quan tới chúng em cả) nhắm trực tiếp vào Bùi Thị Xuân, cụ thể hơn là A10 chúng em, TẠI SAO? ANH KHÔNG HIỂU RÕ TỪ "MINH HOẠ" (em nghĩ anh nên xem lại tính chuyên nghiệp của mình trong ngành)? hay ANH CÓ Ý ĐỊNH KHÁC?
Anh Trí Quang à, anh ghi (Còn tiếp) sau khi kêt thúc tập 1 trong (em cho rằng là) chuỗi bài viết về HỌC SINH VÀ "DẾ", anh biết bài kế tiếp của anh là gì không? Em dự đoán dùm anh nhé, ĐÓ LÀ BÀI VIẾT XIN LỖI VÌ CÁCH "MINH HOẠ" SAI SỰ THẬT CỦA ANH! Em kiên quyết yêu cầu điều đó anh ạ, vì chúng em, tâp thể A10 không thể chấp nhận 1 bài viết bôi nhọ chúng em như thế !

Bài viêt này là ý kiến cá nhân của em, chỉ nhằm mục đích xả stress và giảm tức giận, mọi người có quyền đọc, có quyền không, em không ép!

Friday, August 27, 2010

Note dành cho người sắp đi T.T

Hix, mới quen được chưa tới 3 tháng, chưa kịp thân thiết gì đã phải tiễn người đi xa...hôm nay mình vik note này ôn lại xíu kỹ niệm cũng như lời chào tạm biệt dành cho 2 ng bạn của mình :) [3 ng, mà 1 ng nửa ko dám vik =]] sợ lại có chiện =)) ]

Thứ tự đc sắp xếp theo thứ tự mình quen...

@Khôi Nguyên:

Mình bik bạn cũng là nhờ Như vs Bình nhỉ, 1 phần là nhờ sự ham hố của mình nửa 8-> Honestly mà nói thì F.I của mình là bợn Ng có chiều cao chuẩn 8-> so vs mình :X và bợn Ng khá là cute :-" S.I [nghĩa tương tự F.I] là bợn Ng khá là hiền và caring =]] [cái này thì hok bik phải ko nha =]] ]
Kỷ niệm thì chắc cũng chỉ đc 1 lần đi xem Kungfu Kid, 1 lần xe đợp vs 1 lần tiệc chia tay T.T ôi trời ạ! Phải nói sao ta, tuy là ko học chung trường, có thể nói là bợn ngoài đường vô cũng đc :-" vì cái cách mình bik nhau thật là lạ (so vs ng lớn =]]) là wa mutual friend của FB :) [đôi khi cũng thầm cảm ơn cái đó vì đã cho mình những người bạn =X ]nhưng mình thật sự thấy vui khi bạn mời mình đi tiệc tiễn bạn :) thật sự đấy ;)
Hum wa có ngồi vik mess cho con Két nhóm mình, có đoạn nó ghi "Nguyen oi la Nguyen! Linh oi la Linh! Binh oi la Binh! Tui iu ba ng wa :]", oh'm, mình cũng cảm thấy vậy đó :"> hi vọng nhóm tụi mình sẽ ko chỉ là cái Spammer Hội chuyên đi moi móc chiện tình cảm của ng ta mà tưởng tượng rùi vik tá lả, mà hơn thế, 1 tình bạn đẹp chẳng hạn =P plè plè !
Anw, thứ 4 này bạn bay rùi, mình cũng chẳng biết tặng gì cho bạn, thôi thì 1 lời chúc cũng như 1 bài hát nhe :)
Chúc Nguyên lên đường bình an, qua bển học thật giỏi, thật khoẻ mạnh, có thật nhiều thành công, vui thật vui, và thường xuyên yahoo, mess, FB, blah blah blah về cho tụi này!

Nếu một ngày nọ trên đường đời,
Tôi có vô tình gặp lại bạn,
Tôi sẽ vui nếu bạn thành đạt,
Tôi sẽ buồn nếu bạn còn cô đơn :-" =]]

http://mp3.zing.vn/mp3/nghe-bai-hat/It-s-Not-Goodbye-Laura-Pausini.IWZBFACU.html - A gift :)

__*__*__*___

@Thinhoyboy aka Taylor HGurl ;)) :

L bik T cũng kỳ khôi hén, nhờ bik Bình ;)) hè hè, và cũng pà chị Demi có nụ cười đẹp ;)) Honestly cho tới bây h L vẫn chưa dám nghĩ mình "nice smile" nhưng anw, thnx nhé ;)
F.I của L dành cho T hử, stt cực hay :"> và "Thinhoyboy" [gây tò mò :">] S.I là prom invitation, rùi đòi wa nhà chở L đi mà ko xin địa chỉ nhà ;)) pó tay =]] Honestly mà nói thì L khác ng, lúc đầu ấn tượng tốt về T, sau đó nó xí dần đi, nhưng mà cứ vui đi vì nó đang đẹp lại :"> nhờ cái stt totally down và cái comment totally cheered me up :">
Kỷ niệm, chậc, để xem, prom, tập nhảy, Đại Nam, Step Up 3D vs hàng B =]], stt-comment mới nói phía trên :) Cũng nhìu nhở, níu tính trong chưa tới 3 tháng :P plè plè !!
Ng ta hay nói, "Far from eye, far from heart", L thường tin điều đó, nhưng những người bạn tốt thì L luôn có 1 niềm tin đặc biết, vì họ nằm ngay trong đây mà *heart pointing* [về chụp hình lại cái stt của L vs T cũng như đống comment phía dưới đi ùi send cho L nhé, kỉu như cái khung chat hùi prom í, kỷ niệm =X]
29/8 T bay rùi nhỉ... ko bik còn gặp đc T lần nào ko, thôi thì L cũng tặng T 1 lời chúc, còn bài hát, mình keep TRUE FRIEND in heart nhé :)
Lên đường bình an nhe, Taylor HGurl ;)), qua bên đó show cho tụi Mỹ, Mễ thấy tài năng về học tập cũng như âm nhạc của mình, rap cho tụi nó lé mắt lun :)) nhưng cũng lun phẻ mạnh vui vẻ nhé ;) nhớ yahoo, FB, mess, any kind về cho L thường xuyên nhe!

We sign our cards and letters BFF,
You've got a million ways to make me laugh
You're looking out for meYou've got my back
It's so good to have you around:)

http://mp3.zing.vn/mp3/nghe-bai-hat/True-Friend-Hannah-Montana.IWZD6E67.html - A memory :)

__*__*__*___

Haiz, mình thật chẳng mún vik thêm cái note nào như thế này nửa, nhưng tương lai mọi ng, mình hiểU...chia tay chia chân, sao mà khó chịu wa' !!

Nguyên, Thịnh ơi, CHAIYO, I WILL MISS YOU GUYS SO MUCH :) DON'T EVER EVER EVER FORGET ME, OR ELSE =]]

ALOHA OHANA :)

Saturday, July 31, 2010

Monday, July 26, 2010

26/07 Lảm nhảm!!

Ngồi ở nhà 1 mình, bây giờ đã gần 2h rồi. Thơ thẩn đi vòng vòng Facebook, đọc status và notes của ng ta, tự dưng thấy mình cũng emo ghê gớm.
Mai là một ngày đặc biệt. Uh, rất đặc biệt nửa là đằng khác.
Mai là Sinh nhật 1 năm của DESTINY!
Kể cũng lạ, cũng gần 1 tháng rồi mình ko còn kêu ca với ai về DESTINY, ko ngồi xem hình tụi nó rồi khóc, ko kể này kể nọ rồi trách này trách nọ vào NK [Nhật Ký] của mình. Kể cũng ngộ!
Từ cái hùi đi camp về thấy mình trưởng thành hơn, và trưởng thành hơn khiến cho mình có nhìu suy nghĩ "bớt con nít" hơn. Trước tiên là về DES! Mình đã pm Hoà, nói vs Hoà đìu mình nghĩ!
Thật sự thì hùi đó, nghe tin Hoà có gf, mình shock lắm, nhưng bây h` thì cũng bt` oy`, "tu sĩ" cũng chỉ là đìu mình nghĩ thoy, Hoà cũng cần có ng bên cạnh, wan tâm chăm sóc. Và từ lâu rồi, mình biết ng đó ko fải là mình, nhưng cũng hem sao, vậy thì mình bớt đc việc lo cho 1 ng. Lại lảm nhảm về Quân, kể từ ngày Quân đi Sing tới h`, thấy cuộc sống của Q có vẻ tốt hơn trc, rất nhìu. Nhìu khi cũng tự hỏi, tại sao Quân lại đối xử vs mình như thế, tức giận và đau lòng lắm chứ, nhưng mà, níu mình là Quân, có thể mình cũng làm vậy. Tương lai mà ai bik đc. Khi chúng ta bước trên con đường của chúng ta, chúng ta sẽ gặp đc những con người mới, có ai dám chắc chúng ta sẽ nhớ mãi những ng bạn cũ ko? Bởi thế, ko thể trách Quân được.
Vẫn câu nói cũ, dù Quân với Hoà có như thế nào, Linh vẫn sẽ trân trọng tình bạn đẹp của 3 đứa, Linh vẫn sẽ cầu nguyện cho mỗi bước đi của DES đều dẫn đến thành công. DES à, chưa bao h` Linh hối hận vì đã iu DES.
1 ngày nửa là 1 năm lập DES, 1 ngày nửa là đúng 7 tháng 25 ngày Quân ra đi, 1 ngày nửa là đúng 4 tháng 23 ngày DES kết thúc, và 1 ngày nửa là đúng 2 ngày Linh quyết định sẽ lại là bạn với Hoà.
Vẫn câu nói cũ: "If we are really DESTINY, we will meet again, someday, somewhere, somehow"
Lảm nhảm về DES xong ùi...
Lại lảm nhảm về camp...
Sau camp mình học đc nhìu đìu, uh, chuyện này ko cần chứng minh!
Sau camp mình cũng thấy mình vui vẻ hơn, năng động và "xung" hơn! Uh, khỏi cần chứng minh vụ này!
Sau camp, mún hoạt động xã hội nhìu hơn!
Rồi mình bị cuống vào vòng học tập, và làm việc. Tự dưng thấy mình hạnh phúc. Ko lo nghĩ nhìu, ko wan tâm nhìu.
Rồi đi học, trở về với Bịnh Family của mình, thấy mọi ng vẫn thế, vẫn iu mình thế, mình lại hp!
Camp, mình có thêm nhìu bạn, và dường như họ cũng wan tâm mình, mình lại hp!
Có lẽ ông trời ko bạt bẽo với ai cả, có lẽ mình cứ mỉm cười thì cuối con đường ánh sáng rồi sẽ hiện ra thôi...
HẠNH PHÚC à, ta vẫn đang tìm kiếm mi........

Lảm nhảm đủ rồi....đi ngủ!
Ai đọc bài nỳ thý nhảm wa' thì đừng la nhá!

Bonus cho mọi ng tấm hình của DES

Sân bay, 2/11/2009 !!!

Sunday, July 18, 2010

Ý nghĩa của số bông hồng...

Bạn đã biết hết ý nghĩa của hoa hồng - loài hoa được mệnh danh là chúa tể của các loài hoa? Hãy khám phá những điều thú vị về hoa hồng tại bài viết này nhé!

1 bông hồng: Trong trái tim anh chỉ có mình em
2 bông hồng: Thế giới này chỉ có hai chúng ta
3 bông hồng: Anh yêu Em
4 bông hồng: Đến chết anh cũng không đổi lòng
5 bông hồng: Yêu em tự trái tim
6 bông hồng : Hãy tôn trọng nhau , yêu nhau và tha thứ cho nhau
7 bông hồng : Anh luôn thầm yêu trộm nhớ em
8 bông hồng: Cảm ơn sự quan tâm khích lệ của anh
9 bông hồng: Em yêu Anh mãi mãi
10 bông hồng: Tình đôi ta thập toàn thập mỹ, không gì phá nổi
11 bông hồng: Thế gian này chỉ có mình em
12 bông hồng: Tình yêu của anh nối dài theo năm tháng
13 bông hồng: Hãy giữ lấy tình hữu nghị
14 bông hồng: Tượng trưng sự kiêu ngạo
15 bông hồng: Em có lỗi với Anh
16 bông hồng: Tình yêu đầy sóng gió
17 bông hồng: Tình tan vỡ không gì cứu vãn
18 bông hồng: Chân thành và trong sáng
19 bông hồng: Hãy nhẫn nại và chờ đợi
20 bông hồng: Anh yêu Em bằng cả trái tim
21 bông hồng: Một tình yêu chân thành
22 bông hồng: Cầu mong anh gặp may
25 bông hồng: Cầu chúc em hạnh phúc
30 bông hồng: Hãy tin vào duyên số
36 bông hồng: Lãng mạn
40 bông hồng: Thà chết không xa nhau
50 bông hồng: Không hẹn mà gặp
99 bông hồng: Không bao giờ phai nhạt
100 bông hồng: Anh yêu em trăm phần trăm
101 bông hồng: Yêu... yêu em vô cùng
109 bông hồng: Cầu hôn
365 bông hồng: Ngày nào anh cũng nghĩ đến em
999 bông hồng: Mãi mãi đắm say
1001 bông hồng: Mãi mãi bên nhau!
(Theo vn8x)

Saturday, July 10, 2010

Doodle :")

Hí hí, mới kiếm đc 1 trang vẽ Sketch rất hay :"> nên ham hố vẽ thử :">
Bik là vẽ rất xấu nhưng cũng đăng lên xem như quảng cáo dùm cái trang ý :">

odosketch: http://sketch.odopod.com/

Sketches của mềnh :">

Vi 1st Doodle: http://sketch.odopod.com/sketches/189299
Love 4 You: http://sketch.odopod.com/sketches/189319

Sketches của mọi ng :X

Hminhtrung http://sketch.odopod.com/users/38709
Nam Sica http://sketch.odopod.com/users/38756
Hungvtq http://sketch.odopod.com/users/38715
Thinhotboy http://sketch.odopod.com/users/38863
Ngokimlong http://sketch.odopod.com/users/38937

Một tác phẩm của hmtrung <3 Vẽ Violet đó :") xD

Friday, July 2, 2010

Những điều con gái ước...

Một buổi chiều, con gái ngồi, lách cách gõ vào blog entry những điều ước của mình.
Con trai qua blog và để lại comment cho mỗi điều ước của con gái.
Con gái ước
Ước gì mình có má lúm đồng tiền nhỉ, dù chỉ là một cái cũng được. Như thế, mình sẽ trông đáng yêu và dễ thương hơn nhiều.
Con trai comment
Con gái ơi, không cần có má lúm đồng tiền cậu mới đáng yêu đâu, bởi cậu may mắn được thiên thần ưu ái tặng cho một đôi mắt vô cùng long lanh, tuyệt đẹp, bất cứ ai cũng có thể bị hút hồn ngay từ lần đầu tiên gặp cậu. Nếu có điều ước đấy thật cậu có chấp nhận đánh đổi cửa sổ tâm hồn để được chiếc má lúm đồng tiền không? Tin tớ đi, đó sẽ là quyết định ngu ngốc nhất của cậu đấy, con gái à!
Con gái ước
Ước gì mình cao, cao hơn nữa để không còn bị gọi là Nấm lùn.
Con trai comment
Con gái ước gì đấy. Cậu có biết là tớ yêu cậu chính bởi vì cậu Nấm lùn không?. Mỗi khi ở bên cậu, tớ thấy mình thật lớn, lớn để có thể che chở, bảo vệ cậu. Trông cậu Nấm lùn nhưng cực đáng yêu, thật đấy. Nếu cậu ước mình cao, cao như Mai Phương Thúy phải không, thế thì chắc là tớ chẳng có cơ hội được bên cậu và được yêu cậu. Với tớ, cậu thế này tuyệt hơn là cao như Hoa hậu.
Con gái ước
Ước gì mình không học dốt môn điện để không phải nài nỉ con trai lắp giúp cái bảng điện phức tạp môn Công nghệ, để không phải thấy bộ mặt hí hửng làm cao của hắn ta trước khi nhận lời giúp mình.
Con trai comment
Không phải con trai làm cao đâu con gái ạ. Ngược lại, con trai sướng rơn lên ấy chứ, chẳng qua là sĩ diện đấy thôi. Được giúp đỡ con gái như vậy, con trai thực sự rất vui. Đấy cũng là cơ hội để tụi con trai chúng tớ thể hiện mình. Đừng ngại khi cần chúng tớ giúp, chúng tớ luôn sẵn sàng giúp đỡ, thậm chí là hi sinh cho phái đẹp các cậu. Xin thề!
Con gái ước
Ước gì con gái giỏi vi tính để mấy vụ IT, tin học, máy tính không phải gọi đến con trai. Để hắn không có cơ hội tự nổ mũi khi sửa xong ngon lành cái máy tính giở chứng ở nhà con gái.
Con trai comment
Ơ, thế nếu con gái giỏi cái khoản ấy thì con trai làm gì có cớ sang nhà con gái mà không phải lí do là học nhóm hay sang hỏi bài+mượn vở. Tụi tớ có thể dốt Văn, chẳng hiểu gì âm nhạc hay nghệ thuật bác học, nhưng mấy vụ tin học thì là "nghề" của tụi tớ rồi. Cậu cũng phải để cho con trai chúng tớ có "đất dụng võ" nữa chứ, định giỏi tranh cả niềm tự hào lớn nhất của tớ à?
Con gái ước
Ước gì con trai có được 5 điểm lãng mạn từ anh Kim Bum.
Con trai comment
Úi chết, lãng mạn á? Đến cả cái anh kia là ai tớ còn chẳng biết thì làm sao lãng mạn như anh ấy được. Mà tại sao cậu cứ thích lãng mạn Hàn Quốc nhỉ? Khi mà tớ thấy có những điều rất giản dị, thực tế lại ăn đứt cái gọi là lãng mạn kia. Cậu còn nhớ có lần, 5 giờ sáng, tớ qua gọi cậu, đèo cậu trên chiếc xe đạp màu xanh lá mạ-màu cậu thích nhất (lần đó tớ mượn của đứa em họ đấy) -đi dọc theo đường tàu để đến một khu mà hai bên đường rợp mát hàng bằng lăng tím, cậu chẳng luôn miệng khen là đẹp còn gì. Tớ nói thật nhá, nếu quay lại khung cảnh ấy, đưa lên phim thì có mà long lanh, lãng mãn gấp mấy lần phim Hàn ý chứ! Tớ muốn nói là, không phải là con trai không lãng mạn, mà là con gái chưa nhận ra chất lãng mạn trong tâm hồn bọn tớ thôi.
Con gái ước
Ước gì con trai người lớn, không còn ngốc xít nữa.
Con trai comment
Thì con gái cũng có lúc ngốc xít mà. Thừa nhận đi đúng không? Con trai chưa người lớn bởi con gái cũng chưa người lớn. Chính bởi vậy nên tình cảm con trai dành cho con gái vô cùng trong sáng, dễ thương. Con trai thích con gái vô tư, hồn nhiên, lúc nào cũng nhí nhảnh như một cô bé, nhưng cũng cứng cỏi, bản lĩnh như một cô thiếu nữ đã trưởng thành. Con trai lại ước, cả con trai và con gái cứ mãi như thế này, nhưng không được đúng không, tất cả chúng ta đều phải lớn lên. Hãy giữ mãi những kí ức tốt đẹp này để mai này khi nhớ lại ta mỉm cười vì đã có những kỉ niệm đẹp trong đời học sinh của mình.
Con gái ước
Ước gì, mình biết con trai đang nghĩ gì.
Con trai comment
Con gái ơi, con trai cũng ước biết con gái đang nghĩ những gì đây. Nói nhỏ nhé, ngay lúc này đây, con trai đang nghĩ về con gái. Và con trai ước được mãi bên, che chở, bảo vệ, yêu thương con gái. Trái tim con trai đang đập mạnh lắm, hi vọng cùng nhịp với trái tim con gái.
Con gái comment lại
Con trai à, cảm ơn con trai đã cho con gái hiểu hơn về con trai. Con gái đã nhận ra rằng, con gái có quá nhiều thứ quý giá, rằng con gái vẫn luôn nhận được sự quan tâm của một người tên là Con trai, rằng con gái thật may mắn khi có Con trai luôn xuất hiện bên cạnh vào những thời điểm quan trọng nhất. Vào giây phút này đây, con gái cũng đang nghĩ về con trai. Con gái chỉ có một điều ước, một điều ước thay cho tất cả những điều ước trên: Ước gì con gái có con trai bên cạnh, đi suốt cuộc đời này.
Bluemoon

Một người con trai như thế là điều duy nhất mà con gái muốn lúc này......

Này, tớ đã yêu cậu đấy!

Này cậu, tớ đã yêu cậu đấy. Tớ đã yêu cậu bằng chút nắng sớm mai ửng hồng, bằng cơn mưa trong trẻo, bằng chút gió heo may hồn nhiên, bằng những lãng mạn khờ ngốc như thế. Tớ yêu cậu, yêu những con đường ta đi, yêu những vòng xe nặng nhọc, yêu những quán cũ ta ngồi, yêu từng nơi ta đến. Mỗi bước chân tìm lại, tớ như thấy cậu ở đó - vẫn gương mặt lấm tấm mồ hôi, vẫn nụ cười trìu mến và ánh mắt ấm áp xoáy sâu trong mắt tớ. Tớ yêu cậu vô tư và khờ dại, cậu biết không?
Này cậu, tớ đã yêu cậu bốn mùa hoa phượng. Tớ đã yêu tha thiết cái nắng chói chang và cơn mưa xanh xao những hàng cây. Bởi trong màu nắng dịu dàng ấy có cái nắm tay bỡ ngỡ phút ban đầu, bởi trong cơn mưa ồn ào có giây phút bình yên tựa đầu vai nhau. Tớ yêu những tiếng chuông lanh canh bên cửa sổ, yêu tiếng reng reng máy bàn, yêu những tiếng tít tít bấm máy, yêu những thì thào giấu giếm, yêu cái bụp miệng nho nhỏ để không ai nghe thấy. Tớ đã yêu cậu. Cậu biết đấy!
Này cậu, tớ đã yêu cậu như thế. Một chút trong sáng, một chút hồn nhiên, một chút cựa mình trưởng thành, một những ngờ nghệch đầu tiên. Những chút ít ấy đủ gom góp thành một tình yêu chân thành, thật thà, thật thà lắm cậu yêu. Thật thà trong những lá thư tay không biết phải qua bao nhiêu trạm trung chuyển mới tới nơi, trong những chiếc thiệp nhỏ xinh cặm cụi cắt dán suốt tối. Chỉ như vậy thôi, cậu yêu!
Tớ đã yêu cậu, đủ đầy để không bao giờ hối tiếc nhưng không đủ để xoá những cách ngăn. Và cậu đi, nhẹ như gió. Tớ im lặng tìm về những kí ức xa xôi tớ từng có. Và cậu đi, cậu không quay trở lại nữa. Tớ vin vào những sót lại của kỉ niệm, tìm về những bình yên tớ tưởng quên mất.
Không có nắng, không có gió, không có mưa, lòng tớ cũng thôi bão giông. Những chân thành ngày xưa gói ghém lại trong lồng ngực, cái khờ khạo mới lớn cất giữ nơi sâu thẳm trái tim. Cậu đi. Tớ đã nhìn theo và đã dụi đến đỏ hai con mắt.
Này cậu, tớ đã từng yêu cậu nhiều lắm đấy. Hẳn là cậu hiểu. Cho dù ngày hôm nay, con đường chỉ còn một mình tớ thì tớ vẫn hát, hát cho trọn vẹn những khúc nhạc xưa cũ. Tớ đã yêu cậu. Cậu ở đó, như một mặc định trong trái tim tớ, không trọn vẹn nhưng lấp lánh và đẹp đẽ biết mấy. Tớ đã yêu cậu, cậu biết đấy ngốc ạ... Quá khứ ấy thật tròn vành phải không?
Tớ vẫn tìm về những nơi chốn cũ, đơn giản vì một mảnh kí ức ngọt ngào trong tớ. Tớ vẫn để mặc bàn chân lang thang những con đường ta ngang qua, đơn giản vì một ai đó từng ở lại trong trái tim tớ vẫn thấp thoáng đâu đây.
Tớ đã yêu cậu. Đơn giản như vậy thôi. Và tớ biết rằng mãi mãi cậu vẫn điềm nhiên là quá khứ tươi đẹp trong tớ.
Tớ đã yêu cậu. Chỉ một điều này thôi, tớ muốn cậu là người hiểu rõ nhất, cho dù ngày hôm nay và tất cả những ngày sau nữa, cậu sẽ không còn bên tớ, cho dù tớ sẽ không gặp còn được nắm tay cậu như những ngày xưa ấy...Cho dù thế nào, cậu vẫn luôn ở trong tim tớ đây này. Nhớ nhé, cậu yêu!
***
Tớ thích một mình lang thang khắp các con phố quen thuộc. Tớ thích để bàn chân tự tìm những nơi chốn kỉ niệm. Và dù chỉ một mình tớ và chiếc xe đạp cũ kĩ, không có cậu, không một ai cả, thì tớ vẫn yêu lắm những con đường.
Nâu đá (Bắc Ninh)

Đáng iu quá, bỗng dưng cũng ước muốn có ng iu thương mình như thế.....


Wednesday, June 30, 2010

30/06 Lạc lõng

Tự dưng thấy mình lạc lõng quá...bước đi mà không biết đôi chân mình sẽ đi về đâu...Cứ ngỡ rằng mình có thể kiểm soát được mọi thứ...nhưng dường như tất cả đã vượt ngoài tầm tay với...lại cảm giác hụt hẫng và lo sợ...




Mình chán nản với cái lịch hằng ngày của mình...cứ quanh quẩn trong căn phòng với bốn bức tường làm mình cực kỳ mệt mỏi...
Rồi mình lại online...có lẽ cái laptop là phương tiện duy nhất mình có thể liên lạc với thế giới bên ngoài...đối diện với một thế giới phẳng chỉ toàn chữ viết và hình ảnh...khiến mình dần chán nản kinh khủng...nhưng cũng khiến mình sợ ra ngoài...vì mọi thứ sẽ không yên ắng và tĩnh lặng như trong căn phòng ấy...cái nơi mà mình cho là thân thương ấy...
Mình muốn đi du lịch...nhưng là đi một mình...
Mình muốn một lần thoát khỏi cái cuộc sống thực tại chán nản...để đến một nơi nào đó của riêng mình...
Rồi bỗng dưng mình muốn lên trên một toà cao ốc...cao thật cao...chỉ một mình thôi...im lặng ngồi đấy và ngằm nhìn những ánh đèn neon được mở lên khi đêm về...thành phố khi ấy...tuyệt đẹp...



Có đôi khi mình tự hỏi...mục đích sống của mình là gì...rồi nhận ra rằng...tất cả những điều mình đang làm là muốn làm vừa lòng gia đình...
Vậy bản thân mình muốn gì...bản thân mình giỏi nhất cái gì...
Không có câu trả lời rõ ràng...
Bởi vì nếu có, thì cũng chỉ là...mình muốn làm vừa lòng những người mình thương yêu, không bao giờ để họ buồn...và bản thân mình giỏi nhất là nghe lời...
Lại một ngày nửa đối mặt với 4 bức tường, với thế giới phẳng...và với chính bản thân mình...
Có quá nhiều thứ mình không thể nói ra...có quá nhiều điều mình "phải" làm...
Và có lẽ làm việc lúc này là hay nhất...nó sẽ khiến mình không nghĩ ngợi nhiều...và cũng không viết ra một cái note vớ vẩn thế này...
Nhưng làm việc rồi cũng mệt mỏi...rồi lại nằm xuống mà nghĩ ngợi lung tung...rồi lại mơ mộng...rồi lại nhận ra mơ chỉ là mơ mà thôi...
Thực tại quá phũ phàng...nhưng mình vẫn phải cố gắng...cố gắng tin...cố gắng bước tiếp...
1 tháng qua có quá nhiều chuyện xảy ra...quá nhiều...
Và ngày cuối cùng của tháng làm mình rơi vào cảnh lạc lõng toàn diện...

Suy nghĩ gì về quá khứ?
Suy nghĩ gì về tương lai?
Suy nghĩ gì về thực tại?
Suy nghĩ gì về gia đình?
Suy nghĩ gì về tình yêu?
Suy nghĩ gì về tình bạn?
Suy nghĩ gì về HẠNH PHÚC?

Trái tim mình vẫn thế...hay nó đang thay đổi...nó dần quá đa cảm...hay trở nên vô cảm...
Bản thân mình cũng không biết nửa...

Cần một người chia sẻ, cần một người chấp nhận, cần một người quan tâm, cần một người hiểu được giá trị nụ cười và tâm hồn tôi...chỉ cần một người...một người thôi...


Àh, quên phần cầu chúc...
Mong pama luôn luôn mạnh khoẻ, làm ăn thuận lợi và có nhiều niềm vui trong cuộc sống...
Mong cho cả gia đình mình luôn mạnh khoẻ và vui vẻ!
Mong cho NK iu dấu của L luôn khoẻ mạnh, học giỏi!
Mong cho pà Như và bạn Kiệt luôn khoẻ mạnh, học giỏi!
Mong cho Bịnh Family luôn vui vẻ, gắn bó với nhau, và ai cũng khoẻ mạnh, học giỏi!
Mong cho ai đó đang thi đại học sẽ thi đậu, cả 2 trường...
Mong cho Touchies sẽ luôn khoẻ mạnh, có nhiều niềm vui trong cuộc sống và muốn gì được nấy!

Saturday, June 26, 2010

It's not sweet dream, it's peaceful dream....

Lost my way in worries...felt to sleep with thoughts...I DID feel my heart choked...feel the pressure...feel like I'm useless....
But yet, in my dream, you came...unexpected...just walked in, normally, you talked to me.....and when I told you my worries, my thoughts, my pressure, my feeling....yes, you said you believed in me, as always, and yes, you knew I was more than that, I was way better than what I thought of myself....and your smile, brought me peace....
Thnx, thnx for always bringing me sweet dreams, thnx for never appearing in such nightmares, thnx for giving the year I remembered my whole life, thnx for staying by my side when I was down and cheered me up when I was hurt..... Even in my dream, I feel peaceful when I see you :) You're furthest my dear good friend, my used-to-be classmate......even we're not closed enough for you and me to call each other "best friends" but you know what, you bring the feeling nobody has every brought me...real peace :)

With all the love, I dedicated this to my dear good friend, Tuan Hung :)

[Too bad, he doesn't have Facebook and too bad we don't see each other every often now, may b since the day we left secondary school=]] ]

Wondering who he's :)), here is his pic :) my "bạn cùng bàn" when I was in grade 9 :)
A good friend, good singer, and a CRAZY poet =]] [Dak Lak Poet] =]]

Bonus: A hilarious memory of me and my friend =]] [not that I remember all conversation, it's just based on my memories, make it more interesting by re-show it to you guys =]] ]
Me: Ko bik nửa, chắc sau này L vào Năng Khiếu, nghe mama bảo trường đó áp lực ko nhìu, ko cần thi tuyển, học cũng đc! [thời mình chưa có bất cứ khái niệm gì về trường cấp 3 nào giỏi và trường PTNK =]] ]
Him: Uh, cũng đc, vậy chắc H cũng đk vô trường đó, học chung vs L cho vui, rùi L chỉ H anh văn, H nhắc L toán =]]
Me: uhm, hí hí, L vs H mà học chung thì có nc lại quậy như bi h` =]]
3 months later...
Me: hix, L coi lại rùi, PTNK là trường dành cho hsg, L còn ko bik L thi vô nổi ko nửa >"<
Him: ack ==! vậy mà rủ H vô ==! Làm mừng hụt !!
Me: hix hix!
Him: mà ko sao, H tin L đậu mà, bg của H mà =]] [bg is a nickname he gave me, you don't want to know what it means, seriously =]] ]
Me: uh :)

Another thing I figured out when I played with him is that "Normal student will tell you everything they know, even you don't ask, and willing to explain it untill you remember it and are good at it, even more than themselves, THAT is something GOOD student NEVER DO even to you, other good students (as they call "their friends") or normal students"

Ok, so this post is for my friend, yes, I miss him so I write this to share w/ you guys, may be I will send him a copy of this, even though he may not understand all of this :) but may be he'll understand this: "Dak Lak, L nhớ H :P "

Monday, June 21, 2010

TOUCH S.U.R.V.I.V.A.L CAMP - NHỚ

3 ngày, thời gian thật ngắn ngủi khi chúng ta vui vẻ. Về thành phố với những ánh đèn neon, với những chồng bài tập, với đống việc nhà, và nhiều nhiều những thứ khác, mà dư vị ấy cứ đọng lại, như sau khi ta ăn một viên kẹo vẫn còn chèm chẹp vì tiếc nuối vị ngọt của nó. Thế đấy, 3 ngày ở Đồng Nai, tất cả những gì mình muốn là mắng chửi Org team cho thoả thích, ôi sao mà ác quá, đủ kiểu hành hạ rồi cheer mới cho ăn. Mình còn yêu nhất cái bài "con BTC" của nhóm Đẹp Bè. Nhưng bây giờ thì, ôi sao nhớ quá. Cứ muốn quay lại 3 ngày ấy, cứ vui vui mãi như thế. Không thì lại muốn nhanh nhanh qua hè năm sau, rồi lại app, rồi lại camp.

~*~*~*~*~*~*~*~

Ngày đầu tiên, mình thật sự lo lắng khi mình vừa đi vừa hỏi, "bạn ơi mỉnh ngồi đây được không?" và ai cũng lắc đầu. Thật sự lúc đó mình sợ lắm, trong vài giây mình có cảm giác mình sẽ típ tục bị lạc lõng ở một thế giới không phải của mình. Rồi mấy anh chị Faci xuất hiện, vui vẻ giới thiệu tên này nọ và hỏi thăm mình, trong đó có anh Bọt Biển, [hè hè] còn nhớ ảnh nói mình giống ai đó trong nhóm S.H.E :"> ôi, trong phút chốc mình lại cảm thấy mình thật sự được chào đón ở nơi này, như một ngôi nhà với những người bạn :) Suốt quãng đường dài từ TP tới Đồng Nai, mình đã được vui cười thoả thích với các Faci, bạn ngồi cạnh, bạn Hạnh :) Thật sự thì cơn say xe của mình cũng biến mất tiêu :X [hay tại mình ngồi ghế đầu thì cũng ko bik nửa] Tới Vườn Xoài là hạnh phúc :)
Rồi mình có dịp típ tục hú hồn vì mình ko có tên trong danh sách, rồi mình về nhóm của Poca và anh Dừa! Ôi, 2 cuties :X, em iu 2 ng :X

~*~*~*~*~*~*~*~


Yêu cái giây phút "mở trại", mở ra 3 ngày đau khổ, 3 ngày khói lửa cũng mở ra 3 ngày ngập tiếng cười, 3 ngày của kỷ niệm.
Yêu cái lúc cả nhóm ngồi suy nghĩ mãi ko ra tên nhóm, rồi Poca cho chơi Khủng bố để "xích gần nhau hơn", yêu cả lúc Poca và Dừa dính chưởng phải đi "giao lưu" với nhóm bạn để rồi "Tôi Shiznh Tươi" trở thành slogan và tên nhóm. Vui cái nhất cái lúc nhúng bàn tay vào màu để rồi "lưu dấu" trên lá cờ SHIZNH TƯƠI [ps: ai giữ cờ báo mình nha :D], nhớ mãi cái bàn tay dính đầy mực đen của mình để rồi phải chà cọ đủ thứ vẫn ko ra, đến cả ngày về thì ai nấy trong Shizh Tươi vẫn còn 1 ít màu trên tay -- Những bài tay nghệ thuật!

~*~*~*~*~*~*~*~

Nhớ lúc lăn lộn qua 7 trạm ngày thứ nhất để bảo vệ trái tim của nhóm.
Nhớ cái lúc qua Maze bị quăng bom nước túi bụi. Nhớ cái tim bị chọc ngay chặng thứ 2 và gương mặt đau khổ của 9 thành viên khi tưởng tượng tới cảnh bị hành hạ. Nhớ sự phối hợp quá xuất sắc của đội trong trò luồng dây của anh Da Zịt. Nhớ cái cách vá tim của anh Leader và việc mình cứ vừa đi vừa chấm nc "trái tim" =)) Nhớ cái khung đi bị team phá tan tành, rồi nhớ cả chặng thứ 4 bị game master, anh Khoa nói xấu qua đt =)) Nhớ cái trò Spider Web với bùn đất và đủ kiểu "tế thần", tất cả cũng chỉ để chui vào thật nhanh cho mý thành viên đứng ở trong ko bị muỗi đốt te tua. Rồi khi về thì ai cũng cao thêm vài cm :))
Nhớ cái bửa cơm tối chưa bao h` ngon hơn và mấy cái búng tai chị Poca phải hứng chịu khi mở sóng =))

 ~*~*~*~*~*~*~*~

Rồi Amazing Race.
Nhớ "con gà trụi lông màu đỏ đang nhảy". Nhớ cái trò tìm rồi giấu ống nước của TNT vs Shizh Tươi :)) Nhớ cái khối hộp của anh Phương khi viết chữ SURVIVAL CAMP. Nhớ 2 vòng sân vì đi sai trạm. Nhớ cả lần bị cướp cờ rồi phải chạy 1 vòng hồ chỉ vì quyết tâm giữ token, về tới nơi còn "We say thank you..." Nhớ trò "Dễ mà lâu" khi anh Phương tung banh mà không được đếm, rồi sự vui sướng khi đủ 5 trái và chạy đi. Nhớ cái trò kéo lê tấm bạt giữa trời nắng nóng tưởng chừng như muốn quỵ xuống, nhưng rồi nhìn thấy Shizh Tươi cứ "Shizh Tươi Go Go" :X ôi, không biết năng lượng từ đâu ra mà sung sức hết biết! Nhớ lần chơi You Turn lên Trùm Sờ để rồi Poca và anh Dừa được hứng mưa bom nước vì 2 tội, chơi You Turn và bỏ team.

~*~*~*~*~*~*~*~

Rồi còn nhớ kinh khủng 10 cheer của Touch, 6 cheer của các Team và Mass dance.
Mỗi ngày cứ nhớ lại, "Em ước mơ được làm siu nhưn", "Đẹp Bè we will win", "We are survival, you are surrender", "Banh nhà lá sập nhà lầu nát Survival Camp", và "Tôi Shizh Tươi, Tôi Shizh Tươi"...thì cứ cười, cười mãi :X
Rồi mình lại nhớ cái reflection của anh Quang, hix, khiến mình về phải ngồi nghiên cứu Đắc Nhân Tâm.

~*~*~*~*~*~*~*~

Đi camp rồi, thấy mình vẫn teen, nhưng mình vẫn cần trưởng thành. 16 tuổi, nhiều người bạn mới, nhiều điều mới mẻ phải học. Người ta thường nói, tuổi 16 là tuổi trăng tròn, là tuổi đẹp nhất của con người. Thật sự, mình đã thấu hiểu được điều đó sau camp. Cám ơn TOUCH, vì những món quà vô giá mà TOUCH đã dành cho mình, về các kỹ năng sống và về tình bạn. TOUCH xứng đáng là một trại hè giáo dục toàn diện :X Mong sao mình sẽ mãi là một phần của TOUCH, và TOUCH sẽ mãi là một phần trong mình, không thể tách rời được :)

Violet,
Nhớ....

PS: em muốn đi reunion :((

Tuesday, May 25, 2010

[24/05/2010] Prom night

Hum wa là prom, một điều mà mình mong chờ từ nửa tháng trước...ôi...cuối cùng nó cũng đến.....
1 tuần trước prom, mình lùng xục Nguyễn Trãi, Nguyễn Thượng Hiền, Bến Thành, chợ lớn chợ nhỏ để tìm 1 cái túi xách ưng ý....vậy mà ko đc........ :( thế là đành xách cái túi siêu con nít đi...chung vs cái đầm đỏ siêu kute :]
9h sáng 24/05, ngủ dậy......và.....nhà cúp điện >"< điên ko....xách laptop ra quán coffee ngồi ! Order 1 ly coffee phủ kem socola, hix, sai lầm >"<...h` thèm mocha quá...chịu ko nổi ùi..... :( Có ai dẫn em đi uống mocha ko ;;)
12h zìa nhà >"< nắng, cháy da >"< nhà chưa có điện !! :| Hên, cái phòng mình hùi tối mở máy lạnh, còn mát mát, hehe, chui vô ngủ lun...mà ko hỉu sao ngủ ko đc...
1h, lăn qua lăn lại vì cảm thấy đau bụng >"<
2h, vẫn ko ngủ đc, vì đau bụng :((
2h15 uống 1 hộp sữa, tương đối đỡ đau [chắc tại đói wa']
3h, đồng hồ reo...dậy thoy...
Tém => trang điểm => thay đồ => trang sức =>5h
Trong thời gian tự lo cho bản thân, thì pà Như nt kêu 5h30 zô, bợn Bảo thì kêu 5h hơn ùi trả giá wa 5h mý óh (we^n oy`) wải hem! Ng ta đi sớm thì chả thý 2 ng nỳ âu :-w hẹn j óh :-w
5h30 là mình ra tới THTH-ĐHSP :D
5h50 Nhi tới!
6h Nguyên vs Kim tới!
Hẹn zậy óh, 5h45 tập trung của 3 pà óh :|
Xong...phần tập trung (lúc nào cũng lâu lắc ==)
6h mý, zô sân vận động!! [ps: sao bợn Bảo mắc áo tím zỵ ;;)]
6h khai mạc của bợn Bảo óh ==! 6h mý còn vắng tanh, chả bik làm j`!
....H xuất hiện....thik tình là cũng mún cho mama bik, là DES đã...end ùi...nhưng mà, mama thương Q vs H lóm :| L ko mún làm mama thất vọng, L xin lỗi vì làm H khó xử....mà mama cũng âu cần gọi điện cho H "gửi gắm" mình như con nít thế ==! Hello, I'm 16 already!!
Úi, A9 :X í í, nhóm tài năng A9 cũng ở đây hả :X :X :X :X
[Chị Nhi vs chị Nguyên còn đòi đi làm wen nửa áh ;)) Ham hố chưa!! Áh áh, tha cho em 2 chị, em chị nói sự thật mà :)) ]
Nói chung phần đầu tiệc, nhảm + chán + nóng ==!
Mình phải làm 1 việc nửa, mà bản thân mình cảm thấy đau vô cùng, giải thích cho H hỉu tại sao mama gọi, vì mama vẫn chưa bik DES đã...và vì mama rất tôn trọng Q vs H...nin có j` trc mặt mama, hi vọng H vẫn bt`...còn về tụi mình thì...rõ ràng ùi....hi vọng Q vs H sẽ tìm đc 1 ng bạn tốt hơn L....và cuối cùng, L vs H thành ng xa lạ....rồi L tặng H ngôi sao ấy, ngôi sao cuối cùng L dành tặng cho H vs những lời chúc tốt đẹp nhất, tuy ko thốt lên, nhưng thâm tâm L vẫn cầu mong như vậy.....thoy stop.... :|
Phần ăn "buffet" = bánh bông lan + bánh xếp + vài cái bánh nửa ==! Còn "cocktail" = nước trà chanh + chanh dây + nước lọc thêm đá ==!
Chúng tớ tập trung ở chủ yếu ở gần...cây quạt == nóng kinh khủng, nóng tàn bạo, nóng tàn nhẫn, nóng dã man, nóng giết ng, nóng giết kiến ==!
Ăn xong, đi vòng vòng xong leo lên khán đài ngồi == Chán kinh khủng @.@ Ngồi trên khán đài cũng có lợi :)) wan sát và nói xấu ng ta =)) Có 2 anh chị kia (chắc tự kỷ, hay iu nhau wa') chơi nguyên bộ đầm cô dâu vs chú rể, đám cưới ổng bả óh =))
Ngồi 1 hùi, cái tới phần của mý anh chị 12...ui mình làm nền thoy! Mà kệ, xuống chơi cho zui :))
Sau đó là phần khiêu vũ, kay! Mình nhảy dở tệ ==! Mất mặt wa'!! Lỡ hứa ùi, đành chịu ==! Tội bợn Bảo :)) tập cho đã, zô ko nhảy đc j` :)) Sr bợn Bảo ha, mà, khúc cuối mình có tặng sao cho bạn, xem như sr, đc hem?! Nhảy đc vài bản, thì bị mắm Nguyên lôi lên lầu! Àh chưa kể wỷ Như kề kề cái máy way :"> ngại wa', nhảy xấu còn lên video == !
Lát xuống nhảy vs Nguyên bản valse, hihi! Zui! Nhảy vs Nhi bài Crazier, 2 đứa cười wa' chaj! Ùi lát tới phần freestyle, như 2 con điên, mình vs mắm Nguyên nhảy tưng tưng tưng =)) mà vui! Vui là chính mà! Nói thiệt, phải chi bợn Bảo thoải mái xíu là zui ùi!
Nói chung phần nhảy đúng vui! Nhảy vs ai cũng vui hết, thật sự, mình đã let everything out để thật sự vui vẻ...có lẽ đã lâu lắm rồi...mình ko đc vui vậy! Và có lẽ trong thời gian tới cũng khó mà vui đc như vậy....!! Treasuring every moment I had in that prom's night :)
9h, kết thúc.....1 đêm vui vẻ rồi cũng hết....4 đứa ra TapioCup uống trà sữa ùi mới về...
10h về tới nhà, nhắn tin cám ơn 5 ng bạn của mình [mà theo con Nguyên, tin nhắn đó khá là creepy ==! Sến ==! kệ tui ==bản chất tui là có j` thì nói, nói hết lòng mình ra, dù sến j đó!] Sau đó ngồi gặm cái bánh, uống hộp sữa...đánh răng và chuẩn bị  ngủ........
1h vẫn chưa ngủ đc ==! Chả hỉu sao, nằm hoài.......tới cúp điện lun ==! Lăn wa lăn lại 1 hùi ráng ngủ...và tới 9h05 sáng =))
Prom đầu tiên của mình, đẹp vậy đó :) Thnx H nha, vì câu chúc prom vui vẻ, L đã có 1 đêm vui vẻ :) Thnx Như vì đã mua vé :) Thnx Nguyên, Nhi, Kim vì đã đi chung vs tui :) Thnx Bảo vì đã nhảy vs mình :)
Thnx mọi người..........

Violet,
Ghi lại kỷ niệm...với nụ cười và ít nước mắt...

Tuesday, May 18, 2010

Sweet things do happen, sometimes :)

Is it worth holding on? Is it worth letting go? There are such good memories between us...but you're the one giving up...letting me go...why should I hold on, when you're way better without me...I guess this is it.... :) Live well and be happy :) And you, little boy, a so-trusted-in-him and innocent boy, I don't want to explain myselft anymore, all I ever wanna do is protecting you from getting hurt, but it seems that you don't know and there are lots of misunderstandings....so....may b I should go, my mission turned in to impossibility and hurt...well, live well, keep holding on, be happy :)


To my most beloved boys :) DES :) I love you guys...

-- 5:30 --
RENG RENG RENG !!!

- Ư … ư … ư …. Nhức đầu quá!
Tôi rên rỉ khi nghe tiếng đồng hồ réo inh ỏi. Sao đầu tôi đau như búa bổ thế này.
- Kì vậy ta. Haizz …
Tôi thở dài, ôm cái đầu nhức nhối đi vào nhà tắm. Vừa đánh răng, tôi vừa cố nhớ lại lí do tại sao mình thức khuya tối qua. Khi nhớ ra … Cạch …leng keng … Tôi làm rơi bàn chải đánh răng xuống bồn rửa mặt.
- Thôi chết, hôm nay có bài kiểm tra Sử một tiết. Mình chưa học bài!!!
Tôi la như điên. Hối hả tắm rửa thay đồ với tốc độ “ánh sáng”. Thôi tiêu rồi. Lần này tiêu thật rồi. Sau khi quần áo đã chỉnh tề, tôi với lấy cái cặp rồi ù chạy xuống nhà bếp. Vừa thấy tôi, má hỏi :
- Chuyện lạ nha. Bé Linh dậy sớm vậy. Ăn sáng rồi đi học con.
- Chết con má ơi! Hôm nay kiểm tra một tiết Sử mà giờ này con chưa có chữ nào trong đầu hết á. Tiêu con rồi huhuhu.
Tôi uể oải ngồi vào bàn ăn sáng với cuốn tập Sử mở ra kế bên. Trời ạ! Sao mà nhiều thế này. Làm sao học hết kịp.
- Mấy ông nước ngoài đánh nhau có liên quan gì đến Việt Nam đâu chứ.
Tôi vừa lẩm bẩm, vừa cho lát bánh mì vào miệng.
- Ai bảo con không chịu học từ trước. Thôi thôi khỏi cãi. Ăn mau rồi vô trường ôn bài tiếp đi cô nương.
Tôi toan mở miệng cãi lại thì má đã “chặn họng” tôi rồi. Tôi đành ấm ức ăn hết bữa sáng trong tâm trạng cực kì bực mình.
Vừa chạy xe đạp đến trường tôi vừa lẩm nhẩm lại bài học. Đột nhiên một giọng nói quen thuộc vang lên, khiến tôi giật cả mình :
- Linh!!! Đi sớm vạ. Sao không rủ tui đi chung. Nãy tui ghé nhà, má nói Linh đi rồi.
Đó là Hòa – thằng bạn chí cốt của tôi. Hòa và tôi học chung với nhau từ hồi … mẫu giáo. Rồi lên cấp 1, cấp 2, tới tận bây giờ là lớp 9, chúng tôi vẫn học chung với nhau. Tôi quay lại ngán ngẫm trả lời Hòa:
- Ừ. Tại tui chưa học bài Sử nữa. Chết tui rồi Hòa ơi.
- Xì. Tưởng gì. Tui học hết rồi. He he he.
Tôi tròn xoe mắt nhìn Hòa:
- HẢ??? Hòa nói thiệt hả???
- Trời. Tui gạt Linh làm gì. Chuyên Sử như tui mà chưa học bài à. Linh coi thường tui quá.
Hòa vỗ ngực tự hào. Ừm, cũng đúng. Hòa được chọn vô đội tuyển chuyên Sử và Toán của trường tôi – hai môn tôi cực kì ghét. Còn tôi được chọn vào đội tuyển chuyên Anh của trường – môn mà Hòa cũng ghét cực kì. Thật kì lạ. Mãi nói chuyện, tôi và Hòa không nhận ra chúng tôi đã đến trường. Tôi thở dài ngao ngán:
- Tiêu tôi rồi Hòa ơi. Sao thuộc hết bài kịp đây.
- Thôi khỏi lo nữa. Vô trường ngồi tụng tiếp đi, được nhiêu hay bấy nhiêu. Để tui gửi xe dùm cho.
Hòa cười trấn an tôi rồi giành lấy chiếc xe từ tay tôi, dắt đi.
- Cám ơn Hòa nha.

-- 7:00 --
TÙNG!!! TÙNG!!! TÙNG!!!
Tôi đứng cả tim.Trời ơi. Tôi chưa thuộc hết bài nữa. Chết rồi.Tôi đau khổ xếp hàng lên lớp chung với Hòa.Vừa “lết” lên lớp, tôi vừa ráng dò lại bài lần cuối.Sau khi đã “an tọa” vào chỗ ngồi quen thuộc của mình thì Hòa cũng ngồi xuống cạnh tôi. Thật kì lạ là từ lúc học cấp HAI đến giờ, thì năm nào Hòa và tôi cũng ngồi cạnh nhau cả (dù chúng tôi học ngang nhau) Ngộ thật. Nhưng thật sự là tôi cũng cảm thấy rất vui khi ngồi cạnh Hòa. Trong khi Hòa hăng hái chuẩn bị giấy viết làm kiểm tra thì tôi đau khổ ngồi “tụng” tiếp bài Sử. Thấy thế, Hòa an ủi:
- Trời ơi! Linh ơi! Lát tui chỉ cho, tui hứa đó. Khỏi lo nữa nha.
Tôi đành cười trừ để Hòa yên tâm. Thế rồi, thầy Sử bước vào lớp với sắp bài kiểm tra trên tay. Sau khi ổn định lớp, thầy bắt đầu phát đề. Tôi nhìn vào bài mà choáng váng:
- Ừm … để xem. Câu 1, 2 chắc làm được. Còn câu 3,4 … Ôi … câu này mình chưa kịp học.

Tôi liếc qua thấy Hòa đang say sưa ngồi viết. Tôi đành cắn bút ngồi làm câu 1, 2. Còn câu 3,4 chắc … để sau … Ôi … Sau khi hoàn thành được 2 câu, tôi nhìn qua Hòa cầu cứu. Hòa đã làm xong bài rồi, thấy tôi nhìn, Hòa khẽ hỏi :
- Câu mấy?
- Câu 3, 4.
Hiểu được ý tôi, Hòa bắt đầu đọc bài cho tôi chép. Nhưng không ngờ trời xui đất khiến sao mà thầy lại quay qua quan sát khu vực tôi lúc đó. Thấy miệng Hòa mấp máy, thầy gọi:
- Hòa. Đem bài lên đây cho thầy!!!
Hòa đứng dậy ấp úng :
- Nhưng … nhưng… thưa thầy … con chỉ …
Đột nhiên thầy gọi tôi :
- Linh, Hòa hỏi bài hay chỉ bài con vậy. Nếu Hòa chỉ bài con thì thầy sẽ cho hai bài Một điểm hết .
“Một điểm ư? Không! Không! Không đời nào! Không thể như thế được!”
Một giọng nói đang gào thét trong đầu tôi.
“Đổ hết tội cho Hòa và mày sẽ không sao hết.”
Không được. Hòa là bạn thân của tôi.
“Nhưng nếu nhận thì mày sẽ bị Một điểm đó.”
Ôi … Tôi run rẩy trả lời thầy:
- Thưa thầy bạn … hỏi … bài … con.
Hòa sững sờ nhìn tôi. Trong giây lát tôi tưởng như Hòa sẽ thanh minh với thầy nhưng không … Hòa chỉ cuối gầm mặt rồi đem bài lên nộp thầy.

-- 9:00 -- Giờ ra chơi --
Tôi đã làm gì thế này??? Tôi đã hại người bạn thân nhất của mình. Tôi bị làm sao thế này??? Suốt hai tiết sau, tôi chẳng dám nhìn mặt Hòa. Còn bây giời thì Hòa đã bỏ đi đâu mất rồi. Tôi tìm từ đầu giờ ra chơi đến giờ chẳng thấy Hòa đâu cả. À không! Tôi còn một chỗ chưa tìm: Sân thượng - nơi ưa thích của Hòa. Quả thật tôi đã không nhầm. Khi vừa lên sân thượng, tôi đã nhìn thấy Hòa đang nằm dài trên đây rồi. Tôi lấy hết can đảm tiến về phía Hòa:
- Xin lỗi Hòa. Tui …
Hòa đột ngột đứng dậy bỏ đi.
- Hòa, tui xin lỗi mà. Làm ơn nghe tui nói đi.
- Bạn không cần xin lỗi tôi. Tôi không muốn nghe. Để tôi yên .
Hòa không thèm nhìn đến mặt tôi, bỏ đi một nước.
-- 11:30 -- Giờ ra về --
Tôi đứng đợi thầy Sử ở phòng Giáo Viên.Vừa thấy thầy, tôi vội đuổi theo:
- Thầy ơi, con có việc muốn trình bày.
Sau khi nghe tôi nói hết sự thật, thầy hết sức ngạc nhiên. Sau đó thầy bảo tôi:
- Thầy hiểu rồi.Vậy thì thầy sẽ cho bài của con và Hòa là Năm điểm xem như là cảnh cáo hai đứa. Hy vọng con sẽ rút kinh nghiệm sau sự việc này.
Tôi như trút được phần nào gánh nặng trong lòng (Tuy có hơi thất vọng về điểm số của cả hai đứa.Haizz) .Rối rít cám ơn thầy, tôi ù chạy về phía nhà gửi xe “Hy vọng Hòa chưa về.” Tôi nhủ thầm. Sau khi lấy xe của mình, tôi đứng ngay trước nhà xe đợi Hòa (Vì ngày nào Hòa cũng ở lại trễ để đá cầu với đám bạn hết). Vừa thấy Hòa, tôi gọi với theo:
- Hòa … Hòa đợi tui với .
Nhưng Hòa lờ như không nghe, nhảy lên xe chạy mất. Tôi cũng vội vàng leo lên xe đạp đuổi theo Hòa.Vừa chạy tôi vừa gọi lớn:
- Hòa đợi chút. Nghe tui nói cái này nè. HÒA …
Ôi con trai có khác, chạy nhanh quá đi thôi. Tôi đạp muốn hụt hơi mà vẫn không bắt kịp Hòa. Đột nhiên có một cái ‘ổ gà’ xuất hiện giữa đường, do chạy nhanh nên tôi tránh không kịp thế là: RẦM . Tôi ngã nhào xuống đường, chiếc xe đạp cũng ngã theo và đè lên người tôi. “UI . Đau quá” Tôi rên lên đau đớn nhìn xuống cánh tay chảy máu của mình. Bỗng, Hòa từ đâu chạy đến dựng chiếc xe đạp lên rồi hối hả đỡ tôi dậy:
- Có sao không Linh? Có bị trầy không? Có gãy tay không? – Đột nhiên, Hòa hạ thấp giọng - Xin lỗi …
Tôi vội nói:
- Không. Tui mới là người phải xin lỗi Hòa. Tui không biết lúc đó tui nghĩ sao nữa. Tui vừa gặp thầy để kể lại toàn bộ sự thật, mong thầy giữ nguyên điểm cho Hòa, nhưng mà thầy chỉ cho tui và Hòa có Năm điểm à. Tôi thật sự xin lỗi Hòa. Hòa tha lỗi cho tui nha.
Hòa ngạc nhiên nhìn tôi 5 giây, rồi rút trong túi ra cái khăn tay, quấn quanh cánh tay đang chảy máu của tôi. Vừa dùng tay thắt nút cho cái gạc tự chế, Hòa vừa cười nói:
- Năm điểm hay nhiêu cũng được. Cái quan trọng bây giờ là Linh nè. Con gái gì mà chạy xe nhanh thấy sợ luôn. Té vầy là nhẹ đó. Sau này muốn nói chuyện với tui thì kêu lớn lên tui mới nghe, chứ đừng đuổi theo như vậy, nguy hiểm lắm, biết chưa!
Hòa cười rồi, như vậy có nghĩa là: Hòa đã tha lỗi cho tôi rồi. Tôi ôm chầm lấy Hòa:
- Cám ơn Hòa nha. Hòa bỏ qua cho tui rồi phải không???
Đột nhiên, mặt Hòa đỏ lên, Hòa tằng hắng mấy cái rồi nói:
- Ai nói tui tha cho Linh. Bao tui ăn KFC đi rồi tính gì thì tính.
Tôi cười vui sướng ôm chầm lấy Hòa lần nữa, lúc này mặt Hòa còn đỏ hơn ban nãy nữa:
- Ừa. Tui cho Hòa ăn ‘bể bụng’ luôn.
* Trưa hôm đó, mặc dù đã gần mười hai giờ trưa nhưng trời lại dịu nắng, đẹp hơn bao giờ hết. Trái ngược với buổi sang âm u. Người ta thấy có hai cô cậu học sinh cùng đi bộ bên nhau – kế bên là hai chiếc xe đạp được câu con trai dắt, còn cô bé thì ôm lấy cánh tay bị đau của mình. Hai người cười đùa vui vẻ trông thật hạnh phúc bên nhau. Đấy, chuyện gì cũng có thể xảy ra cả, miễn là chúng ta biết mở rộng lòng và đón nhận chúng *
______________ THE END _______________

Written by Như :) with a nice note, i am not gonna publish it, but she's a nice friend, may b a nicest friend I have ever got :) tried to talk me into getting back my best boy friends, thnx girl, but I'm a "headstrong" girl, and I do believe in faith, so if we're really Destiny, we will meet again someday somewhere somehow :)

Saturday, May 8, 2010

Những slogan cười chảy nước mắt


phapsu.com - Những slogan cười chảy nước mắt
phapsu.com - Những slogan cười chảy nước mắt
phapsu.com - Những slogan cười chảy nước mắt
phapsu.com - Những slogan cười chảy nước mắt
phapsu.com - Những slogan cười chảy nước mắt
phapsu.com - Những slogan cười chảy nước mắt
phapsu.com - Những slogan cười chảy nước mắt
phapsu.com - Những slogan cười chảy nước mắt
phapsu.com - Những slogan cười chảy nước mắt
phapsu.com - Những slogan cười chảy nước mắt
phapsu.com - Những slogan cười chảy nước mắt
phapsu.com - Những slogan cười chảy nước mắt
phapsu.com - Những slogan cười chảy nước mắt
phapsu.com - Những slogan cười chảy nước mắt
phapsu.com - Những slogan cười chảy nước mắt
phapsu.com - Những slogan cười chảy nước mắt
phapsu.com - Những slogan cười chảy nước mắt
phapsu.com - Những slogan cười chảy nước mắt
phapsu.com - Những slogan cười chảy nước mắt
phapsu.com - Những slogan cười chảy nước mắt

Những bức ảnh làm thay đổi thế giới

Đây là các bức ảnh ghi lại dấu ấn cả một thời đại hoặc tố cáo tội ác kinh hoàng của chiến tranh, được tờ Telegraph đánh giá là đã có tác động làm thay đổi thế giới của chúng ta.

Việc bình chọn được thực hiện nhân kỷ niệm 170 năm ngày ra đời công nghệ chụp ảnh. Dưới đây là một số hình ảnh trong tập hợp mà tạp chí trên đưa ra.
1. Cảnh nhìn từ cửa sổ ở Le Gras – 1826 của Joseph Niépce
aView from the Window at L Những bức ảnh làm thay đổi thế giới
Một tấm ảnh không có gì nhiều: Một bức tường, một mái nhà, một ống khói. Nhưng ý nghĩa nó tạo ra lại vô cùng lớn. Bức ảnh đánh dấu lần đầu tiên, con người ghi lại được hình ảnh thực của thế giới.
Để chụp được hình ảnh này, Joseph Niépce – một sĩ quan, thị trưởng của Nice, Pháp – đã sử dụng quy trình gọi là heliography (thuật khắc bằng ánh sáng mặt trời) với 8 giờ phơi sáng. Đây là cơ sở để năm 1839, Louis Daguerre – nhà hóa học người Pháp – phát minh ra quy trình chụp hình thực tiễn.
2. Thung lũng chết chóc – 1855 của Roger Fenton
Roger Fenton 1476672a Những bức ảnh làm thay đổi thế giới
Fenton được coi là nhiếp ảnh gia chiến tranh đầu tiên của thế giới. Năm 1855, do yêu cầu thời gian phơi sáng quá nhiều của máy móc thời bấy giờ, Fenton không chụp được các bức ảnh về những trận chiến. Ông đành ghi lại hình ảnh một dải đất vắng bóng người nhưng đầy rẫy những quả đạn đại bác.
Bức hình gần như trống không một cách kỳ lạ và đầy tính ẩn dụ này là minh chứng rằng nhiếp ảnh cũng có thể đầy triết lý và có ảnh hưởng như những bài thơ, ngay cả khi chủ đề của nó là về chiến địa.
3. Nagasaki – 1945 do Không quân Mỹ chụp
anh quy 4 Những bức ảnh làm thay đổi thế giới
Một minh chứng cho thấy sức hủy diệt kinh khủng của con người. Đám mây hình nấm trên bầu trời Nagasaki, Nhật năm 1945 này đã giết chết 80.000 người và đến nay vẫn là nỗi ám ảnh cho hòa bình nhân loại.
4. Hans Conrad Schumann nhảy sang Tây Berlin – 1961, của Peter Leibing
Peter Leibing 1476680a Những bức ảnh làm thay đổi thế giới
Bức ảnh chớp được khoảnh khắc một người lính liều mình nhảy qua hàng rào dây thép gai chia cắt Đông và Tây Berlin. Ảnh lột tả mức độ căng thẳng của Chiến tranh Lạnh vào đầu thập niên 60 của thế kỷ trước.
5. Kim Phúc trong trận bom napalm của Mỹ ở Việt Nam – 1972, của Nick Ut
HungCongUt 1476682a Những bức ảnh làm thay đổi thế giới
Hình ảnh 5 đứa trẻ Việt Nam vẻ mặt khiếp đảm chạy trốn một cuộc bỏ bom napalm. Đáng thương nhất là cô bé giữa khuôn hình – Kim Phúc – trần truồng, gào khóc với cánh tay gầy gò xương xẩu. Bức ảnh chạm đến trái tim của những người yêu hòa bình trên khắp thế giới. Tấm ảnh này đã góp phần thay đổi nhận thức của nhiều người về cuộc chiến tranh mà Mỹ tiến hành ở Việt Nam, khiến phong trào phản chiến thêm mạnh mẽ.
6. Kền kền chờ đợi – 1994 của Kevin Carter
kevin vulture 1476685a Những bức ảnh làm thay đổi thế giới
Được trao giải Pulitzer 1994, bức ảnh ghi lại khoảnh khắc một em bé ở Sudan sắp chết đói đang cố lết về phía trại phân phát lương thực của Liên Hợp Quốc cách đó khoảng một km. Cách đó không xa, một con kền kền đang chờ em bé chết để ăn thịt. Bức ảnh khiến cả thế giới bàng hoàng.
Không ai biết điều gì xảy ra với em bé sau đó. Cả nhiếp ảnh gia cũng không biết

50 phát minh làm thay đổi thế giới

Bàn tính – 190 sau CN. Việc sử dụng bàn tính được ghi vào sử sách Trung Quốc (TQ) lần đầu tiên vào năm 190 sau CN. Công cụ của người TQ được coi là phương pháp tính nhanh nhất trong nhiều thế kỷ, và dưới bàn tay sử dụng thành thạo, nó có thể cho ra kết quả nhanh hơn máy tính điện tử.

Bàn tínhThuốc Aspirin – 1899. Danh y Hy Lạp Hippocrates – “cha đẻ” của nền y học hiện đại – là người đầu tiên khám phá công dụng chữa nhiều loại bệnh của chất acetylsalicylic acid. Cuối thế kỷ 19, nhà hóa học người Đức Felix Hoffman hoàn thiện dược phẩm này và đặt tên là aspirin.
Mã vạch – 1973. Được “thai nghén” năm 1952 bởi một sinh viên ở Philadelphia (Mỹ) như dạng mã moóc hữu hình, ngày nay mã vạch hiện diện trên hầu hết mọi hàng hóa chúng ta mua.
Xe đạp – 1861. Ban đầu được tạo ra làm thú tiêu khiển cho giới thượng lưu những năm 1820, “ngựa sắt” nhanh chóng trở thành phương tiện vận chuyển không giai cấp.
Bao cao su – 1640. Người Ai Cập dùng bao cao su cách đây 3.000 năm. Bác sĩ phụ khoa người Italia Gabriele Falloppio vào thế kỷ thứ 17 đã ủng hộ việc sử dụng công cụ tránh thai này để ngừa bệnh lây qua đường tình dục.
Nhà phát minh Mỹ Jacob Perkins (Ảnh: hevac-heritageTủ lạnh – 1834. Nhà phát minh Mỹ Jacob Perkins là người đầu tiên mô tả cách thức các ống dẫn chứa đầy các hóa chất dễ bay hơi có thể ướp lạnh thực phẩm.
Động cơ đốt trong – 1859.Cha đẻ” của động cơ đốt trong là nhà phát minh người Bỉ Étienne Lenoir. Nó là phiên bản cải tiến của động cơ hơi nước.
Máy laser – 1960. Nhà vật lý Theodore Maiman đã phát minh máy phát laser đầu tiên sau khi ông phát hiện tinh thể hồng ngọc phát ra ánh sáng “sáng hơn của Mặt trời”.
Bóng đèn tròn – 1848. Thực tế Joseph Swan đã phát triển bóng đèn dây tóc trước doanh nhân Mỹ Thomas Edison nhưng sau đó cả hai hợp sức sáng chế thiết bị chiếu sáng không thể thiếu trong mỗi gia đình.
Ổ khóa – 2000 năm trước CN. Cách đây 4.000 năm, cư dân Ai Cập là những người đầu tiên dùng ổ và chìa khóa để bảo quản đồ đạc.
Vi mạch – 1958. Kỹ sư Mỹ Jack Kilby tạo mạch tích hợp đầu tiên trên thế giới mà sau này đã làm thay đổi ngành điện toán thế giới.
Điện thoại di động – 1947. Bell Laboratories ở bang Missouri (Mỹ) là đơn vị đầu tiên cung cấp dịch vụ ĐTDĐ.
Giấy – 105 sau CN. Cách đây 2.000 năm, người Trung Quốc bắt đầu dùng vỏ cây, thớ tre, cây gai dầu, cây lanh để sản xuất giấy. Tuy nhiên, phải mất nhiều thế kỷ giấy mới bao quát khắp thế giới.
Máy in – 1454. Người Trung Quốc là thợ in đầu tiên trên thế giới nhưng thợ kim hoàn Đức Johannes Gutenberg đi tiên phong trong việc chế tạo máy in.
Banh xe 50 phát minh làm thay đổi thế giớiInternet – 1969. Ý tưởng về một mạng liên lạc toàn cầu được Bộ Quốc phòng Mỹ nghĩ ra vào thập niên 1960. Năm 1989, kỹ sư người Anh Tim Berners-Lee phát minh ra Internet cùng với World Wide Web.
Thuốc ngừa thai –1951. Viên thuốc ngừa thai do nhóm của nhà hóa học Carl Djerassi bào chế năm 1951 nhưng mãi đến năm 1962 nó mới được lưu hành tại Anh.
Bánh xe – năm 3.500 trước CN. Bánh xe xứng đáng đứng vào tốp đầu trong danh sách “những phát minh vĩ đại”. Bức ảnh đầu tiên chụp bánh xe ở Sumeria (Iraq ngày nay) có từ năm 3.500 và chẳng lâu sau nó “lăn bánh” sang phương Tây.
Dây kéo –1913. Năm 1913, kỹ sư Thụy Điển Gideon Sundback đã chế ra cái phẹc-mơ-tuya đầu tiên để cài đôi giày ống.
Các phát minh còn lại gồm dây kẽm gai (1873), cung tên (năm 30.000 trước CN), đĩa CD (1965), máy điều hòa nhịp tim (1958), thẻ tín dụng (1950), trống (năm 12.000 trước CN), thuốc nổ dynamite (1867), lưỡi câu (năm 30.000 trước CN), hệ thống định vị toàn cầu (1978), máy nghe nhạc số iPod (2001), ấm nước (1891), kính hiển vi (1590), cái cày (năm 100 sau CN), dây thun (1845), máy may (1830), mắt kính (1451), ống tiêm (1844), kính thiên văn (1608), dù che (năm 2.400 trước CN), máy nghe nhạc walkman (1979), cân trọng lượng (năm 5.000 trước CN), súng đại bác (thế kỷ 13), áo ngực (1913), vô tuyến truyền hình (1925), điện thoại (1876), máy tính (1977), nút áo (1235), la bàn (1190), pin (1800), máy ảnh (1826), radio (1895), que diêm (1826).

Những câu nói về tiền “độc” nhất

Tiền luôn là mối quan tâm lớn nhất của rất nhiều người, từ giàu tới nghèo. Tiền là gốc rễ của mọi tội lỗi nhưng cũng khiến cho thế giới chuyển động, khiến cho con người có cuộc sống dễ chịu hơn.
1. “Tiền không thể mua bạn bè, nhưng nó giúp bạn có ưu thế trước các đối thủ khác” – Spike Milligan
2. Tiền không thể mua hạnh phúc, nhưng nó giúp cho sự đau khổ được dễ chịu hơn.
3. “Nếu bạn có thể đếm được mình có bao nhiêu tiền thì thực sự bạn chẳng phải là người giàu có” – J.Paul Getty
4. “Nếu ta điều khiển được tiền bạc, ta là người tự do và giàu có. Nếu tiền bạc điều khiển ta, ta thực sự là kẻ bần cùng” – Edmund Burke
5. “Bạn không thể quá tham lam” – Donald Trump
6. “Tiền giống như một cánh tay hay cái chân. Sử dụng nó hay làm mất nó” – Henry Ford
4 Những câu nói về tiền độc nhất
7. “Tôi luôn ghét những người giàu có, do vậy tôi cũng có tên trong danh sách những người tôi ghét, điều này vô cùng khó khăn, nếu bạn có thể hãy làm như tôi” – Larry David
8. “Tiền không nói, mà nó chỉ nguyền rủa” – Bod Dylan
9. “Tôi thích tiền. Thật thú vị khi gấp, xếp, ngửi và ngắm nghía chúng. Thật tuyệt vời khi đếm tiền, và tôi thường làm việc này khi không mặc gì ngoài đội một chiếc mũ thuyền trưởng với đống tiền” – Dennis Miller
10. “Tiền giống như giác quan thứ 6 mà không có nó bạn không thể sử tốt giác quan khác được” – W. Somerset Maugham
11. “Với đàn ông tiền không bao giờ là đủ. Khi có nhiều tiền, họ lại muốn nhiều hơn nữa” – Benjamin Franklin
12. “Những ai nói tiền không thể mua được hạnh phúc đơn giản bởi không biết mua nó ở đâu” – Bo Derek
13. “Nếu phụ nữ không tồn tại, tất cả tiền bạc trên thế giới này đểu trở nên vô nghĩa” -  Aristotle Onassis
14. “Để dành một khoản tiền nhỏ vào mỗi tháng, và đến cuối năm bạn sẽ vô cùng ngạc nhiên bởi khoản tiền bạn dành dụm được ít ỏi làm sao” – Ernest Haskins
15. “Tiền chẳng là gì… nếu bạn không có ý định tiêu nó” – Pointy-Haired Boss
16. “Nếu bạn muốn có cảm giác mình là người giàu có, hãy tìm ra những thứ bạn có mà tiền không thể mua được” – ngạn ngữ
17. “Mọi người nói tiền không phải là chìa khóa dẫn đến hạnh phúc, nhưng tôi cho rằng nếu ta có đủ tiền, ta có thể tìm được cách chế tạo ra chìa khóa đó” – Joan River
18. “Tôi sẽ nói bí mật để có thể kiếm được nhiều tiền tại Wall Street. Bạn cố gắng tham lam khi những người khác e sợ, và cố gắng e sợ khi những người khác tham lam” – Warren Buffett
19. “Bạn nên kiếm tiền trước, sau khi có tiền bạn sẽ có quyền lực, khi có quyền lực bạn sẽ có những người phụ nữ vây quanh” – Al Pacino
20. “Hạnh phúc không phải là việc sở hữu nhiều tiền, mà nó nằm ở sự thú vị khi kiếm được tiền, và sự khát khao kiếm tiền” – Franklin D. Roosevelt
21. “Nếu bạn muốn biết Chúa nghĩ gì về tiền, hãy nhìn vào đôi mắt của tất cả mọi người. Họ phản ánh gương mặt Chúa” – Dorothy Parker
22. “Chỉ khi cái cây cuối cùng héo tàn, khi dòng sông cuối cùng cạn khô và con cá cuối cùng bị bắt chúng ta mới nhận ra rằng tiền không thể ăn được” – Ngạn ngữ của người Cree
23. “Người đàn ông giàu có không gì khác ngoài một người đàn ông tội nghiệp với đống tiền của mình” – W.C. Fields
24. “Quy tắc vàng là không nói chuyện tiền bạc với người nhiều tiền hay ít tiền hơn mình” – Katherine Whitehorn
25. “Đừng khoe bạn có bao nhiêu tiền, hãy nói bạn tiêu tiền ở đâu và tôi sẽ biết bạn giàu cỡ nào” – James W.Frick

Những câu hỏi buồn cười nhất trên Yahoo Answer

Trang Yahoo Answers là nơi người sử dụng có thể nhờ cộng động mạng giải đáp cho mọi thắc mắc, tuy nhiên, có nhiều câu hỏi khá bất ngờ.
1 Những câu hỏi buồn cười nhất trên Yahoo Answer
“Tôi bán chiếc xe duy nhất để trả tiền gas, giờ giá gas giảm, làm thế nào để tôi lấy lại xe?”.
2 Những câu hỏi buồn cười nhất trên Yahoo Answer
“Hôm qua, tôi vô tình bật phím CapsLock và tôi không biết làm thế nào để tắt nó đi. Bạn bè tôi phát cáu vì nghĩ tôi đang quát họ. Chuyện này gây phiền toái cho cuộc sống của tôi. Tôi chỉ muốn trở lại như cũ”.
3 Những câu hỏi buồn cười nhất trên Yahoo Answer
“Tôi muốn biết liệu máy tính có đọc được thẻ tín dụng không nên đã nhét thẻ vào ổ CD ROM và kẹt trong đó, làm thế nào để lấy ra? Tôi thử dùng tăm nhưng nó cũng rơi mất và giờ ổ đĩa rất ồn”.
4 Những câu hỏi buồn cười nhất trên Yahoo Answer
“Chuột ngừng hoạt động mỗi khi tôi nhấc nó ra khỏi bàn? Sao thế nhỉ? Đây không phải lỗi hệ điều hành hay driver vì tôi dùng cả Vista và Linux”.
6 Những câu hỏi buồn cười nhất trên Yahoo Answer
“Tôi đang viết một bài luận về máy tính. Những chi tiết máy tính nào không quan trọng?”.
8 Những câu hỏi buồn cười nhất trên Yahoo Answer
“Tôi có thể mua một hộp bơ lạc thật lớn ở đâu để làm quà Giáng sinh?”
9 Những câu hỏi buồn cười nhất trên Yahoo Answer
“Tôi vừa ăn hết hai quả quýt cách đây 2 tiếng. Có chuyện gì xảy ra với tôi không? Ý tôi là phản ứng phụ ấy”.
10 Những câu hỏi buồn cười nhất trên Yahoo Answer
“Làm thế nào thể phát phì thật nhanh?”.
11 Những câu hỏi buồn cười nhất trên Yahoo Answer
“Đứa trẻ được hình thành thế nào và sao con gái lại có thai?”.
12 Những câu hỏi buồn cười nhất trên Yahoo Answer
“Sao lại có trường học?”.
13 Những câu hỏi buồn cười nhất trên Yahoo Answer
“Liệu có phạm luật nếu đặt tên chó giống tên một bộ phim? Như là tên Bolt (Tia chớp). Tôi muốn biết trước để tránh làm điều ngớ ngẩn”.
15 Những câu hỏi buồn cười nhất trên Yahoo Answer
“Có khả năng 2 + 2 = 5 không?”.
16 Những câu hỏi buồn cười nhất trên Yahoo Answer
“Liệu có thể cảm thấy như là… một chiếc bánh kẹp?”.
17 Những câu hỏi buồn cười nhất trên Yahoo Answer
“Làm cách nào để đăng câu hỏi lên Yahoo Answers? Tôi có một câu hỏi nhưng không biết sử dụng Yahoo Answers”.
18 Những câu hỏi buồn cười nhất trên Yahoo Answer