Monday, February 16, 2009

My Favorite love songs this Valentine

Thương thương thương Yêu yêu yêu
Đăng Khôi



Lời nhạc:


hỡi người tình đáng yêu của anh
hãy ở lại với anh hôm nay
ta cận kề vai nhau ta nguyện thề trăng sao
cùng khát khao tiếng yêu ngày sau

Hứa một lời với anh người ơi
Hãy hứa trọn đời chỉ yêu riêng anh
mong được gần em mãi thôi
mong một ngày ta có đôi
người mến thương xin yêu em đắm say

thương thương thương thương nhiều lắm
yêu yêu yêu yêu nhiều lắm

ngàn nụ hôn gửi trao dến em
mãi mãi không bao giơ phai
ta bên nhau muôn đời nhé
ta yêu nhau không rời nhé
cùng dìu nhau tới nơi cuối trời
chỉ có mỗi anh và em mà thôi

Hát vang rằng em yêu anh
Thủy Tiên



Lời nhạc:

Ngồi cùng anh nơi đây thật quá êm đềm
Kề vai anh trong khi ngoài kia là gió
Chờ trăng lên mình hát gọi tên nhau thầm thì
Là la là la la la la hạnh phúc sớm mai

Ngày hôm qua em như cô bé u buồn
Rồi anh đến tựa như bình minh vừa sáng
Bầu trời trong lành hơn tia nắng cuối ngày
Cùng bầy chim hòa chung câu hát yêu nhau

Là la là la la em yêu anh nhiều hơn
Là la là la la lòng em cứ hát vang
Và những lúc đêm mưa buồn không gọi tên
Và những lúc đêm không còn cô đơn quanh mình x2
Hát vang , hát vang rằng em yêu anh X4
La la la la la la

Chiếc khăn gió ấm
Khánh Phương



Lời nhạc:

Ở bên kia bầu trời.Về đêm chắc đang lạnh dần.Và em giờ đây chìm trong giấc mơ êm đềm.Gửi mây mang vào phòng.Vòng tay của anh nồng nàn
Nhẹ nhàng ôm cho em yêu giấc ngủ ngon.Ở bên này bầu trời
Thì mưa cứ rơi hững hờ
Để tim anh cồn cào và da diết trong nỗi nhớ
Dường như anh nhớ về em.
Đk:
Gửi cho em đêm lung linh
Và tìm trong đời biết lắm
Gửi em những ngôi sao trên cao
Tặng em chiếc khăn gió ấm
Để em thấy chẳng hề cô đơn
Để em thấy mình gần bên nhau
Để em vững tin vào tình yêu hai chúng ta.
Rồi cơn mưa đêm qua đi
Ngày mai lúc em thức giấc
Nắng mai sẽ hôn lên môi em
Nụ hôn của anh ấm áp
Và em hãy cười nhiều em nhé
Vì em mãi là niềm hạnh phúc.... của anh mà thôi.

Saturday, February 14, 2009

Chọn quà Valentine theo cung Horoscope

Bạn hãy thử xem cung quà nào là của mình đi nhé!

Người ấy của bạn thuộc cung ... 
Người thuộc cung Bảo Bình có kiến thức rất rộng, đối với họ, tình bạn và tình yêu đều rất quan trọng, nếu tình cảm của hai người vẫn chưa tới mức quá sâu sắc, khi tặng quà cho họ, không cần quá thận trọng.

Tự bày tỏ tình cảm một cách tự nhiên, một món quà mới mẻ, lạ mắt và hấp dẫn đều có thể mang lại hiệu quả lớn.
Nếu một nửa của ấy là boy: Một CD nhạc hay DVD phim mà anh ấy iu thích, một chiếc áo thể thao của đội bóng mà anh ấy hâm mộ chắc chắn sẽ khiến anh chàng Bảo Bình rung rinh!
Còn nếu nửa kia của bạn là girl: Một thẻ học trực tuyến, một món đồ chơi iu iu do bạn design hay một cặp vé xem phim sẽ là những món quà vô cùng ý nghĩa với cô nàng cung Bảo Bình đó!

Người ấy của bạn thuộc cung... 
Đối vói người thuộc cung Song Ngư, vật chất không quan trọng bằng tình cảm, họ thường không quá coi trọng quà tặng, quan trọng là tấm lòng của người tặng.
Nếu một nửa của ấy là boy: Một cuốn sách "best seller" và ý nghĩa (như cuốn "Bí mật của may mắn' chẳng hạn) sẽ khiến anh chàng Song Ngư hài lòng!
Còn nếu nửa kia của bạn là girl: Một lọ nước hoa có mùi hương nhẹ nhàng quý phái, hoặc một hộp nhạc gỗ đáng yêu cũng đủ mang lại niềm vui cho cô nàng cung Song Ngư này!

Người ấy của bạn thuộc cung... 
Người thuộc cung Bạch Dương nhiệt tình và thẳng thắn, họ thường thích những thứ đặc biệt và có giá trị tình cảm.
Nếu một nửa của ấy là boy: Một chiếc balô greentech tiện ích cho những chuyến du lịch hay một chiếc bút máy design độc đáo sẽ là món quà phù hợp với những anh chàng cung Bạch Dương.
Còn nếu nửa kia của bạn là girl: Cô nàng Bạch Dương sẽ rất vui khi nhận đươc một chiếc áo khoác thời trang hay một chiếckhăn ấm áp đấy!

Người ấy của bạn thuộc cung... 
Người thuộc cung Kim Ngưu là người có tính thực tế cao, vì thế khi tặng quà cho họ tốt nhất nên tìm hiểu xem họ đang muốn gì và cần gì.
Nếu một nửa của ấy là boy: Một chiếc máy tính bỏ túi giúp anh chàng Kim Ngưu vượt qua những bài toán khó, một chiếc ví da hay một đôi giày sẽ mang lại niềm vui cho anh chàng Kim Ngưu trong dịp Valentine của năm "con Trâu" này!
Còn nếu nửa kia của bạn là girl: Một đôi giầy búp bê hay giầy thể thao, một chiếc túi xách thời trang phù hợp cho cả lúc đi chơi hay đi học sẽ là món quà rất phù hợp với cô nàng cung Kim Ngưu.

Người ấy của bạn thuộc cung ... 
Ham học hỏi, có nhiều ý kiến cá nhân là đặc điểm của người thuộc cung Song Tử, vì thế khi mua quà cho người yêu thuộc cung Song Tử cần phải lựa chọn hết sức kĩ lưỡng.
Nếu một nửa của ấy là boy: Chỉ cần một hộp trò chơi mô hình hoặc một món đồ hitech độc đáo sẽ khiến anh chàng Song Tử mê tít luôn!
Còn nếu nửa kia của bạn là girl: Một hộp nước hoa hay mĩ phẩm nhiều loại (càng nhiều loại càng tốt) hay một hộp Chocolate ngọt ngào nhiều hương vị, chắc chắn cô nàng Song Tử sẽ phải xiêu lòng!

Người ấy của bạn thuộc cung ... 
Người thuộc cung Cự Giải thường thấu hiểu người khác, những món quà tạo cảm giác về một mái ấm gia đình có thể sẽ làm họ cảm động.
Nếu một nửa của ấy là boy: Một khung ảnh một chiếc gối tựa ấm áp sẽ rất có ích cho căn phòng của anh chàng Cự Giải và khiến anh ấy thấy vui vui mỗi khi nhìn thấy chúng!
Còn nếu nửa kia của bạn là girl: Một cặp gối ôm mềm hình trái tim, một đôi nhẫn có khắc tên 2 người hay áo couple (nói chung là tất cả những gì có đôi có cặp) sẽ là những món quà thật tuyệt vời và ấm áp cho cô nàng Cự Giải!

Người ấy của bạn thuộc cung ... 
Các bạn sinh dưới chòm sao Sư Tử rất thẳng thắn song có chút kiêu ngạo, họ thích những món quà lớn và rực rỡ, đặc biệt là những món quà có thể nâng cao được sự tự tin của họ .
Nam: Đồng hồ đeo tay hàng hiệu hoặc một đôi giày xịn được gói thật đẹp có thể sẽ thuần phục được anh chàng Sư Tử kiêu ngạo này!
Nữ: Một chiếc túi xách sành điệu và hợp thời trang, một chùm bóng bay nhiều màu sắc rực rỡ, một chiếc bánh gatô sôcôla hoành tráng cùng với một bó hoa hình trái tim thật lộng lẫy sẽ là vũ khí giúp bạn cưa đổ trái tim một cô nàng Sư Tử ... Hà Đông!

Người ấy của bạn thuộc cung ... 
Người thuộc cung Xử Nữ thường coi trọng đời sống tinh thần, nhu cầu thực sự của họ là tình cảm thật lòng, nếu không phải là người hiểu rõ về họ, không nên tặng họ những món quà liên quan đến sở thích cá nhân như quần áo.
Nếu không, ý tốt của bạn có thể sẽ không có tác dụng.
Nếu một nửa của ấy là boy: Một cuốn sách hay, một CD nhạc đúng gu của anh ấy hay một tấm thiệp do bạn tự design sẽ khiến trái tim anh chàng cung Xử Nữ đập loạn nhịp đấy!
Còn nếu nửa kia của bạn là girl: Một hộp nhạc gỗ cổ điển với những bản ballad ngọt ngào, một bó hoa hồng với gam màu chủ đạo là màu hồng tím hay chỉ đơn giản là bài hát do bạn là ca sĩ trình bày dành tặng cô ấy, chắc chắn cô nàng Xử Nữ sẽ cảm động lắm!

Người ấy của bạn thuộc cung ... 
Đa số bạn thuộc cung Thiên Bình rất thông minh, sống có chừng mực, nhưng tặng quà cho họ không phải chuyện dễ dàng, sẽ rất khó để chọn được một món quà vừa đặc biệt lại vừa có giá trị tinh thần.
Nếu một nửa của ấy là boy: Anh chàng Thiên Bình chắc chắn sẽ rất thích khi được tặng một cuốn Harry Potter hay một cuốn Twilight, chỉ đơn giản vậy thôi!
Còn nếu nửa kia của bạn là girl: Một món trang sức nhỏ như lắc tay hay dây chuyền, hoặc một đĩa nhạc với những bản ballad ngọt ngào là những món quà rất phù hợp với cô nàng cung Thiên Bình.

Người ấy của bạn thuộc cung ... 
Người thuộc cung Thần Nông có tính cách “lúc nóng lúc lạnh” thất thường, thường coi mình là trung tâm của mọi vấn đề, khi tặng quà cho cô ấy (anh ấy) cần phải tuân theo nguyên tắc”quý hồ tinh bất quý hồ đa”.
Nếu một nửa của ấy là boy: Một đôi giầy bóng rổ hay một chiếc áo vest style sẽ làm hài lòng anh chàng Thần Nông tình khí thất thường này!
Còn nếu nửa kia của bạn là girl: Một sợi dây chuyền, một chiếc khăn ấm áp, một bộ phim tình cảm nhẹ nhàng là đủ để trái tim cô nàng Thần Nông "ấm" lại!

Người ấy của bạn thuộc cung ... 
Người thuộc cung Nhân Mã thường có tính cách tự do, phóng khoáng, mặc dù cá tính của họ là không thích sự gò bó, song họ vẫn sẽ rất hạnh phúc khi nhận được món quà bày tỏ tình cảm vào ngày Valentine.
Nếu một nửa của ấy là boy: Chỉ đơn giản là một chuyến picnic hoà mình vào với thiên nhiên do chính bạn lên kế hoạch tổ chức cho anh ấy thôi cũng làm anh chàng Nhân Mã sướng điên lên ấy chứ!
Còn nếu nửa kia của bạn là girl: Một sợi dây chuyền hoặc một chiếc nhẫn có khắc tên cô ấy, một bó hoa tươi đặc trưng cho ngày lễ Valentine, một bản ballad ngọt ngào do bạn hát tặng cô ấy, chừng ấy là quá đủ để khiến cô nàng Nhân Mã phải ... "phi" chậm lại!

Người ấy của bạn thuộc cung ... 
Luôn luôn tiến lên phía trước, mọi việc đều được lên kế hoạch trước khi thực hiện là đặc điểm của người thuộc cung Ma Kết, vì thế họ luôn thích sự minh bạch, khi tặng quà cho người cung Ma Kết nên tặng những món quà mang ý nghĩa tượng trưng sẽ có kết quả tốt nhất.
Nếu một nửa của ấy là boy: Chỉ cần ột cuốn sách hay, một chiếc áo sơ mi màu sắc nhã nhặn và lịch sự hay một chiếc đồng hồ đeo tay giúp anh ý luôn chủ động về thời gian sẽ làm anh chàng Ma Kết rung rinh cả ngày ấy chứ!
Còn nếu nửa kia của bạn là girl: Một lọ nước hoa tinh khiết với hương thơm nhẹ hay một cuốn sổ tay sẽ là món quà phù hợp cho cho cô nàng cung Ma Kết cẩn thận này!

Thời gian chẳng còn nhiều, cuối tuần này đã là Valentine rồi đó bạn ơi!

[H2T onl]

Ý nghĩa của tháng sinh trong năm

Girl:
Tháng 1: E thẹn, hay đỏ mặt, cẩn thận, đảm đang, hay ghen thầm.
Tháng 2: Yêu nghệ thuật, ca hát, rộng rãi, dễ gây cảm tình.
Thang 3: dễ thương, cuộc sống không êm đềm lắm
Tháng 4:Vui tính, tự kiêu, nhìu lúc giỡn gây cho người ta ghét mình, không tôn trọng tình bạn mình có
Tháng 5: Khinh người, bắt nạt kẻ vô thế, thích giàu sang, khó mà có tình bạn chân thành, hay bị phản bội.
THáng 6: đa sầu, đa cảm, có vẻ bí mật, hơi buồn, thích yên tĩnh, không muốn ai quấy rối
Tháng 7: Nhiệt tình, zui zẻ
THáng 8: Hay khiêu gợi tình cảm, biết chìu chuộng, hay cười
THáng 9: Dễ gây cảm tình, thích ca hát, mơ mộng, rộng lượng
Tháng 10: Khó hiểu, nội trợ giỏi, bít chìu chuộng.
Tháng 11: Hiền lành, zui tính, vị tha, nhân đạo
Tháng 12: THành thật, nhẹ dzạ, dễ yêu, có duyên ăn nói


Boy
Tháng 1: Đẹp trai, thông minh, lạnh lùng, không thích chìu ai.
Tháng 2: Đa tình, tương lai rực rỡ, khó hiểu.
Tháng 3: Thích mạo hiểm, luôn thất hứa, hay lo lắng
Tháng 4: Dễ bị lôi cuốn, hay mơ mộng viễn vong, có ý nghĩ không đâu
Tháng 5: Cưng người tình, hay lôi cuốn tình cảm
Tháng 6: Thích học, mơ mộng , đa tình
THáng 7: có cố gắng, giàu nghị lực, hay hoạt động, lo nghĩ
Tháng 8: Đẹp zai, học giỏi, siêng năng nhưng sầu đời
Tháng 9: Thích âm nhạc, thơ văn, dễ phục thiện
Tháng 10: Kì quặc, hay nổi nóng
Tháng 11: Yêu vợ, lo xa, cương wuyết
Tháng 12: Chìu ghệ, đa tình

Bạn là cây gì ?


Nếu bạn sinh ngày

23/12 - 1/1; 25/6 - 4/7 = Cây Táo

2/1 - 11/1; 5/7 - 14/7 = Cây Phi Lao


12/1 - 22/1; 15/7 - 25/7 = Cây Xà Cừ

25/1 - 3/2; 26/7 - 4/8 = Cây Bách

4/2 - 8/2; 1/5 - 14/5; 5/8 - 13/8 = Cây Dương


9/2 - 18/2; 14/8 - 23/8 = Cây Tùng

19/2 - 28/2; 24/8 - 2/9 = Cây Thông

1/3 - 10/3; 3/9 - 12/9 = Cây Liễu

11/3 - 20/3; 13/9 - 22/9 = Cây Xoan

21/3 = Cây Sồi

23/9 = Cây Ôliu

22/3 - 31/3; 24/9 - 3/10 = Cây Trúc Đào

1/4 - 10/4; 4/10 - 13/10 = Cây Thanh Hương Trà

12/4 - 20/4; 14/10 - 23/10 = Cây Chanh

21/4 - 30/4; 24/10 - 11/11 = Cây Óc Chó

15/5 - 24/5; 12/11 -21/11 = Cây Hạt Dẻ

25/5 - 3/6; 22/11 - 1/12 = Cây Tần Bì

4/6 - 13/6; 2/12 - 11/12 = Cây Sao Đen

14/6 - 23/6; 12/12 - 21/12 = Cây Sung

22/12 = Cây Cho`




~.~.~.~.~.~.~

*** Cây táo ***

Người biết yêu thương


Bạn là người mảnh khảnh, cuốn hút, biết nói chuyện và đặc biệt nhạy cảm, thích mạo hiểm. Bạn luôn sống trong tình yêu, muốn yêu thuơng và được yêu thương. Bạn dịu dàng và chung thuỷ. Bạn cũng là một triết gia cực kỳ vô tư với khả năng tưởng tượng kỳ lạ.

*** Cây phi lao ***

Người Bí Ẩn


Cá tính hơi thất thường và yêu thiên nhiên. Bạn đấy! Bạn hơi ích kỷ, nhưng quan tâm đến những người thật sự gần gũi. Khiêm tốn, rất tham vọng, có tài. Nhưng Bạn lại là một nguời yêu không hoàn hảo cho lắm. Bạn có rất nhiều Bạn, nhưng cũng có rất nhiều Thù! Tuy nhiên, Bạn là nguời có thể Tin cậy đươc.


*** Cây Xà Cừ ***

Tâm hồn cao thượng

Bề ngoài ưa nhìn, có mắt thẩm mỹ, không đòi hỏi cao, vui vẻ, trung thưc. Tuy nhiên Bạn có xu huớng không muốn tha thức cho các lỗi lầm. Thích làm sếp hơn làm nhân viên. Muốn tỏ ra là nguời biết tuốt và biết tất và muốn quyết định cho tất cả mọi nguời. Bạn là nguời cứng rắn đấy.

*** Cây Bách ***


Người chung thủy

Khoẻ mạnh, biết thích ứng, vui vẻ nhận những gì cuộc sống đem lại. Lạc quạn. Bạn ghét sư cô đơn. Một nguời có tình cảm say mê và cực kỳ chung thủy! Nhưng bạn khá nóng tính, không quy củ cho lắm, hơi tỏ ra thông thái dỏm và bất cần .... chỉnh sửa tí tẹo nhé.

*** Cây Dương ***

Người không chắc chắn

Rất điệu đà nhưng lại không hề tự tin vào bản thân. Chỉ dũng cảm khi xung quanh toàn người dũng cảm. Hay tị nạnh, thành ra thù địch thì nhiều và cô đơn thì lắm. Nhưng bù lại Bạn lại có chất nghệ sĩ, hơi thiên về triết học, là một tổ chức có đầu óc. Bạn bè có thể dựa vào Bạn, bởi Bạn cũng khá nâng niu tình bạn mình có.

*** Cây Tùng ***

Người Tự Tin

Bạn nhanh thích ứng với môi truờng xung quanh. Thích giàu sang. Rất lắm tài, lạc quan mọi lúc, mọi nơi. Tác phong công nghiệp, không hề e ngại, tự tin, quyết đoán và do đó hơi thiếu kiên nhẫn. Bạn luôn muốn gây ấn tuợng, có khả năng quyết định nhạnh Còn về chuyện tình yêu thì Bạn đang chờ một ứng cử viên thích hợp nhất trong cái đám đang xếp dài trên phố phải không?

*** Cây Liễu ***

Người U Sầu


Bạn xinh, hay buồn, dễ đồng cảm, thích du lịch, mơ mộng và tính cách thất thuờng. Bạn chân thật, dễ bi tác động. Bạn sẽ gặp nhiều đau khổ trong tình yêu nhưng cuối cùng cũng tìm đuợc một người bạn có thể dễ dàng chia sẻ.


***Cây Xoan ***

Người nghi ngờ

Ghét cạnh tranh, ghét căng thẳng. Bạn mềm mỏng và dễ động lòng, biết hi sinh cho Bạn bè. Bạn khá có tài nhưng không đủ kiên trì để làm tài năng nở rộ . Ban hay than thở, ghen tị với nguời khác. Nhưng trong tình cảm thì lại rất chung thuỷ.

*** Cây Sồi ***

Bản tính mạnh mẽ

Bạn là nguời ngoại lệ: can đảm, mạnh mẽ, khó mủi lòng, độc lập, nhạy cảm. Bạn hoạt động nhiều, nhưng không thích sư thay đổi. Một đức tính nữa: Bạn biết giữ bình tĩnh ngay cả khi trời sập.

*** Cây Ôliu ***


Khôn Ngoan


Bạn tránh đuợc moi sư công kíck và bạo lực. Vị tha, bình tĩnh, khẳ năng đánh giá tốt, nhạy cảm, biết thông cảm, không ghen tuông và vui vẻ. Có phải Bạn đuợc liệt vào loại mọt sách và thích giao du với những nguời học vấn uyên thâm không nào?

*** Cây Trúc Đào ***


Người khác thuờng


Bạn rất hấp dẫn, rất tâm lý và rất ấn tuợng. Bạn đuợc nhiều nguời biết, hơi thất thuờng nhưng lại trung thực và Vị tha. Khả năng đánh giá phân tích của Bạn khá cao.

*** Cây Thanh Hương Trà ***

Người nhạy cảm

Cực kỳ lôi cuốn, rất vui vẻ, có tài, không kiêu căng, thích đuợc chú ý, yêu đời, không lúc nào chịu ngồi yên và rắc rối. Bạn có thể rất độc lập và quyết đoán, nhưng cũng có lúc lại mất hết cả tự tin. Khá lãng mạng, có đam mê, sốnh tình cảm, tốt tính. Nhưng coi chừng Bạn không biết đến hai từ: Tha Thứ.

*** Cây Thông ***


Người đặc biệt

Bạn thích những nguời nghe theo bạn, bởi bạn rất mạnh mẽ và thực tế. Bạn luôn biết cách làm cuộc sống của mình thoải mái hơn. Năng động, tư nhiên, tốt tính nhưng ít khi biểu lộ sự thân thiện của mình ra ngoài. Bạn dễ yêu, nhưng cũng rất chóng chán. Bạn dễ dàng thoái lui và cũng gặp nhiều thất vọng, nhưng may thay, bạn ko lùi buớc.

*** Cây Chanh ***


Tư tưởng độc lập

Bạn đầy ắp khả năng tưởng tượng và sáng tạo, kín đáo và dè dặt, tham vọng và kiêu kỳ. Khát khao những kinh nghiệm mới. Trí nhớ khá tốt nên học hành cũng dễ dàng. Chuyện tình duyên thì rối tinh rối mù...hic hic! Bạn còn muốn tạo ấn tuợng nữa đấy.

*** Cây Óc Chó ***

Đam mê


Không dễ mủi lòng, lạ lùng và đầy mâu thuẫn, thuờng thích ích kỷ và hiếu chiến, khó gần, không biết thỏa hiệp, Bạn đây chăng? Đúng! Nhưng Bạn có khối điều tốt: hiểu biết rộng, phản ứng nhanh, không đuợc thích nhiều nhưng rất đuợc kính phục, nhà chiến luợc tài ba, đam mê không giới hạn. Bạn mà làm giám đốc thì không gì hợp bằng.

*** Cây Hạt Dẻ ***

Người Trung Thực

Bạn không muốn đuợc chú ý, đánh gía mọi việc chính xác, thoải mái. Bạn là nhà ngoại giao bẩm sinh đấy. Nhưng hơi qúa nhạy cảm, hậu qủa của việc thiếu tự tin vào bản thân. Do vậy, bạn thường tạo cho mình một vỏ bọc kể cả và luôn thấy chẳng có ai hiểu mình.

*** Cây Tần Bì ***

Tham Vọng

Bạn cuốn hút thoải mái nhưng bốc đồng, đòi hỏi cao và không thèm quan tâm đến những gì người khác nhận xét về mình. Thông minh, có tài, nhưng có thể ích kỉ và thích trêu đùa số phận. Nếu bạn là nguời bạn, bạn rất đáng tin cậy. Nếu Bạn là nguời yêu, bạn rất chung thủy. Lý trí chiến thắng tình cảm trong bạn. Bạn coi trọng quan hệ của mình .

*** Cây Sao Đen ***

Tốt tính


Bạn quan tâm đến hình thức. Có xu hướng đơn giản hóa cuộc sống. Sống quy củ và chừng mực. Bạn tìm kiếm lòng tốt, khát khao 1 nguời yêu sống nội tâm. Nhưng bạn có nhận ra điều gì không? Phải chăng bạn hơi thiếu lòng tin vào những nguời xung quanh mình?

*** Cây Sung ***

Nhạy Cảm

Mạnh mẽ, hơi quyết đoán, độc lập. Yêu đời, yêu động vật, yêu thiên nhiên. Như một con buớm nhỏ. Bạn hài huớc, hơi lười, nhưng lại thông minh.

*** Cây Chò ***

Sáng tạo

Tốt tính, hơi quan tâm dến vẻ bề ngoài, nhưng theo chủ nghĩa vật chất. Bạn là nhà tổ chức cuộc sống và sự nghiệp khá tài ba. Bạn biết tiết kiệm, không mạo hiểm khi không cần thiết, có lý. Luôn luyện tập thể dục thể thao. Bạn sẽ nói gì nếu Bạn là 1 nhà lãnh đạo?

*** Cây Xà Cừ ***

Tâm hồn cao thượng

Bề ngoài ưa nhìn, có mắt thẩm mỹ, không đòi hỏi cao, vui vẻ, trung thưc. Tuy nhiên Bạn có xu huớng không muốn tha thứ cho các lỗi lầm. Thích làm sếp hơn làm nhân viên. Muốn tỏ ra là nguời biết tuốt và biết tất và muốn quyết định cho tất cả mọi nguời. Bạn là nguời cứng rắn đấy.

Thursday, February 12, 2009

Đi tìm người để..."iu"

Hãy thử giải mã ngày chào đời để tìm "ai kia" và bạn bè ưng ý trong năm mới nha!
Tánh bạn vốn "thẳng như ruột ngựa" nên luôn thích thể hiện cái tôi. Thế nhưng, đôi lúc bạn cần "sợi dây cương" để giúp mình tỉnh táo, cân bằng hơn. Sẽ thật tuyệt vời nếu đó là người gần gũi nhất, yêu thương nhất. Vậy hãy thử giải mã ngày chào đời để tìm "ai kia" và bạn bè ưng ý trong năm mới nha!...
Nam Dương (sinh ngày 22/12 - 19/1)
"Người ấy" của bạn là ai?
Nam Dương mang đặc tính của đất nên cứng rắn, vững chãi. Người phù hợp với bạn tốt nhất thuộc cung Song Sinh để có thể nhường nhịn tính khí khá "chì" của đối tượng.
Bạn thân của bạn
Nên là người ít nói, có khả năng giữ được bình tĩnh trong mọi tình huống. Bởi sự háu thắng của bạn rất dễ làm người khác "nổi điên".
Ngày may mắn của bạn: 7, 18, 28
Món quà bất ngờ mà "người ấy" đang đợi từ bạn
Gấu yêu (Giá: 30k/"bé").
Chúc mừng sinh nhật bạn!
Bảo Bình (sinh ngày 20/1 - 18/2)
"Người ấy" của bạn là ai?
Bạn thuộc tuýp ôn hoà, biết gắn kết bạn bè lại với nhau nên dễ được lòng mọi người. Bảo Bình hợp nhất với Xử Nữ hoặc Song Sinh.
Bạn thân của bạn
Do có khả năng thiết lập các mối quan hệ một cách dễ dàng nên với bạn, không khó để "bái bái" những mối quan hệ hiện có. Hãy chọn người biết chia sẻ, chung thuỷ để giúp bạn chín chắn hơn.
Ngày may mắn của bạn: 5, 13
Món quà bất ngờ mà "người ấy" đang đợi từ bạn
Chuột xì - tin (Giá: 25k/"em").
Chúc mừng sinh nhật bạn!
Song Ngư (sinh ngày 19/2 - 20/3)
"Người ấy" của bạn là ai?
Bạn có cách cư xử thật hiền lành, đúng mực. Đó là lí do bạn được nhiều người yêu mến. Thiên Bình hoặc Nhân Mã rất hợp "gu" với bạn.
Bạn thân của bạn
Thật dễ hiểu khi bạn có khá nhiều bạn bè. Tuy nhiên, bạn nên "nhấn" vào những người sôi nổi, tự tin bởi họ có thể kéo bạn ra khỏi vỏ bọc của sự nhút nhát, e dè.
Ngày may mắn của bạn: 3, 17, 21
Món quà bất ngờ mà "người ấy" đang đợi từ bạn
Cún xù (Giá: 25k/ "anh")
Chúc mừng sinh nhật bạn!
Bạch Dương (sinh ngày 21/3 - 19/4)
"Người ấy" của bạn là ai?
Bạn sôi nổi, nhiệt tình, thậm chí rất "máu" trong một vài tình huống. Vì thế, bạn cần một chút nhẹ nhàng, êm dịu từ "người ấy". Hãy tìm Cự Giải để kết thân, bạn nhe!
Bạn thân của bạn
Người biết cảm thông, bản lĩnh có thể giúp kềm chế sự háu thắng và sở thích chiếm hữu mọi thứ của bạn.
Ngày may mắn của bạn: 18, 19, 25
Món quà bất ngờ mà "người ấy" đang đợi từ bạn
Gấu mi - nhon (Giá: 80 - 160k/"bé").
Chúc mừng sinh nhật bạn!
Kim Ngưu (sinh ngày 20/4 - 20/5)
"Người ấy" của bạn là ai?
Kim Ngưu tự tin, chăm chỉ, luôn theo đuổi đến cùng mục tiêu đã đề ra. Bạn hợp với Cự Giải hoặc Nhân Mã lắm đó.
Bạn thân của bạn
Luôn hết lòng vì tập thể nên bạn chiếm được "tình củm" của khá nhiều người. Dù vậy, bạn cần tỉnh táo khi đặt niềm tin vào ai đó, bởi sự cả nể có thể khiến bạn bị lợi dụng. Người vô tư, "hiền như cục đất" mới thật sự là tri kỉ của bạn.
Ngày may mắn của bạn: 5, 9
Món quà bất ngờ mà "người ấy" đang đợi từ bạn
Cún lười (Giá: 100 - 200k/"chàng").
Chúc mừng sinh nhật bạn!
Song Sinh (sinh ngày 21/5 - 21/6)
"Người ấy" của bạn là ai?
Song Sinh trầm tính, ít thể hiện cảm xúc. Vì thế, trong mắt người khác, bạn là người bí ẩn, có sức thu hút mạnh. Nếu có cơ hội, hãy "kết mô - đen" với Xử Nữ, bạn nhe!
Bạn thân của bạn
Bạn sâu sắc nhưng lại quá kín đáo nên ít có bạn bè. Tuy nhiên, điều này không đáng buồn, bởi hầu hết những người từng gắn bó đều sẵn sàng sống chết vì bạn.
Ngày may mắn của bạn: 12, 22
Món quà bất ngờ mà "người ấy" đang đợi từ bạn
Thỏ Lovely (Giá 39k/"bé").
Chúc mừng sinh nhật bạn!
Cự Giải (sinh ngày 22/6 - 22/7)
"Người ấy" của bạn là ai?
Cự Giải mang đặc tính của nước nên rất nhẹ nhàng, ngọt ngào. Dễ dàng hoà hợp với nhiều người, nhưng Bảo Bình hoặc Song Sinh mới là sự lựa chọn tối ưu của bạn.
Bạn thân của bạn
Bạn biết tìm kiếm những người bạn tốt cho mình, nhưng đôi khi lại ít chịu giữ họ. Lời khuyên dành cho Cự Giải là hãy thường xuyên điện thoại, gặp mặt bạn bè thân thiết để giúp mối quan hệ ngày càng bền chặt hơn.
Ngày may mắn của bạn: 9,19, 27
Món quà bất ngờ mà "người ấy" đang đợi từ bạn
Tim yêu thương (Giá: 20k/trái).
Chúc mừng sinh nhật bạn!
Sư Tử (sinh ngày 23/7 - 22/8)
"Người ấy" của bạn là ai?
Sư Tử nóng tính, có thể làm vỡ tan tành những điều mình đã cất công gầy dựng. Vì thế, Nam Dương và Xử Nữ, với sự chững chạc có thể giúp bạn "hạ hoả".
Bạn thân của bạn
Hơi "cụ non" nên Sư Tử không có nhiều bạn bè. Tâm giao với bạn chỉ có thể là người có cá tính "y chang".
Ngày may mắn của bạn: 14,15
Món quà bất ngờ mà "người ấy" đang đợi từ bạn
Ếch nhí nhảnh (Giá: 30k/ bạn).
Chúc mừng sinh nhật bạn!
Xử Nữ (sinh ngày 23/8 - 22/9)
"Người ấy" của bạn là ai?
Xử Nữ hay quan tâm "chuyện bao đồng" nên được nhiều người yêu quí. Tuy nhiên, Xử Nữ hay quên chăm sóc bản thân. Hãy để Sư Tử giúp bạn nhìn lại mình nhiều hơn.
Bạn thân của bạn
Vốn thích giao thiệp nên hầu như ở đâu có "họp chợ" ở đó có bạn. Dù vậy, người luôn bên cạnh khi bạn cần chỉ đếm trên đầu ngón tay - đó là vài đứa bạn từ thuở "cởi truồng tắm mưa" chung.
Ngày may mắn của bạn: 2, 26
Món quà bất ngờ mà "người ấy" đang đợi từ bạn
Vịt đỏm dáng (Gía:30k/ "nàng").
Chúc mừng sinh nhật bạn!
Thiên Bình (sinh ngày 23/9 - 22/10)
"Người ấy" của bạn là ai?
Thiên Bình rất "biết người biết ta". Tuy nhiên, cảm xúc của Thiên Bình khá thất thường nên cần có Cự Giải "tiếp sức" khi cần.
Bạn thân của bạn
Bạn có khả năng nắm bắt tâm lí người khác rất nhanh nên dễ kết bạn. Không có gì "ghê gớm" khi bạn thân của bạn thuộc đủ tuýp người.
Ngày may mắn của bạn: 16, 23, 24
Món quà bất ngờ mà "người ấy" đang đợi từ bạn
Gấu đảm đang (Giá 145k/ "chị").
Chúc mừng sinh nhật bạn!
Hổ Cáp (sinh ngày 23/10 - 21/11)
"Người ấy" của bạn là ai?
Hổ Cáp sáng tạo và có duyên với các ngành nghệ thuật. Bạn nên chọn Xử Nữ là đối tượng vì người này có thể nâng đỡ tinh thần khi Hổ Cáp gặp khó khăn.
Bạn thân của bạn
Bạn có những mối tâm giao rất đáng trân trọng. Nhưng đừng nên quá chịu đựng, không chịu góp ý khi ai đó làm bạn buồn, kể cả bạn thân.
Ngày may mắn của bạn: 12, 23
Món quà bất ngờ mà "người ấy" đang đợi từ bạn
Thỏ lí lắc (Giá: 35k/ "bé").
Chúc mừng sinh nhật bạn!
Nhân Mã (sinh ngày 22/11 - 21/12)
"Người ấy" của bạn là ai?
Nhân Mã năng động, ít chịu ngồi yên. Hãy "nghía" kĩ Nam Dương, đây chính là chỗ dựa vững chắc cho bạn đấy.
Bạn thân của bạn
Nhân Mã tự tin nên có nhiều bạn bè. Tuy vậy, người "lì" một chút mới thật sự là tri kỉ của bạn.
Ngày may mắn của bạn: 5, 13,15
Món quà bất ngờ mà "người ấy" đang đợi từ bạn
Ủn ỉn vui tính (Giá: 100 - 190k/ "bé").
THUỴ QUÂN thực hiện

Wednesday, February 11, 2009

Hãy đứng dậy...

Hãy đứng dậy...
TT - "Tôi mơ ước về một thế giới mà trong đó người phụ nữ không còn bị đàn áp". Ước mơ đâu chỉ của một phụ nữ tên Souad, mà còn của rất nhiều phụ nữ khác đang bị ngược đãi và bạo hành từ chính người thân của mình...




Suốt tuần qua, câu chuyện của Souad được đăng trên Tuổi Trẻ với bí mật khủng khiếp về số phận những người phụ nữ Hồi giáo sau tấm khăn choàng và mạng che mặt đã làm chấn động nhân tâm nhiều người đọc báo. Chấn động vì mức độ tàn khốc của hoàn cảnh Souad đã trải qua. Và vì đó không phải là câu chuyện của hàng trăm, hàng ngàn năm trước, mà chỉ mới đây thôi, có lẽ vẫn đang diễn ra hằng ngày đâu đó trên Trái đất này.
Nhưng đó vẫn là câu chuyện ở một xứ sở rất xa xôi. Còn ở VN?
"Vì tôi là con gái..."
Gần đây trên Internet lan truyền một đoạn video được quay bằng điện thoại di động, và quang cảnh, con người chính là ở đô thị nào đó tại VN. Cảnh quay khiến người xem phẫn nộ: người chồng có lẽ say rượu, luôn miệng mắng chửi, luôn tay luôn chân đấm đá, dúi đầu vợ vào tường, tháo giày ném vào mặt vợ... Và chị vợ thì lạ thay, vừa ôm mặt khóc, vừa cố tránh những cú đánh, vừa chạy theo và leo lên xe của chồng để tiếp tục quãng đường về nhà. Không biết tình chồng nghĩa vợ nào cho phép người đàn ông cư xử như vậy; và tình chồng nghĩa vợ nào khiến người phụ nữ nhẫn nhục như vậy...
Trên báo đài, không hiếm tin tức về những vụ bạo hành gia đình mà nạn nhân đương nhiên là phụ nữ. Rồi khi bày tỏ thái độ của mình trên các diễn đàn về quan hệ ngoài hôn nhân, trước hôn nhân... nhiều bạn đọc quyết liệt thể hiện một quan điểm được coi là chung của số đông, thậm chí được coi như chuẩn mực xã hội: trong những chuyện này đàn ông thì được nhưng phụ nữ thì không thể chấp nhận, phải bị lên án!
Khi đọc những ý kiến ấy, chúng tôi luôn phải dừng lại và bâng khuâng trước tâm sự chứa đầy sự cam chịu của các cô gái, những người phụ nữ. "Vì tôi là con gái...", ngữ cảnh ấy xuất hiện dày đặc, tiếp theo là vô số hoàn cảnh, vô vàn tâm trạng, và hôm nay chúng ta lại gặp trong câu chuyện của Souad. Đến nay, tính mạng của cô vẫn đang bị đe dọa bởi những "tội ác bảo toàn danh dự" có thể chụp bắt các nạn nhân, vượt qua các khoảng cách địa lý, vượt qua thời gian và các mối quan hệ ruột thịt.
Nhưng Souad đã đứng dậy được, không chỉ vì cô là người duy nhất bị thiêu sống mà không chết, mà sâu xa hơn là khát vọng được sống, được độc lập, được bình đẳng đã âm ỉ trong cô từ những ngày khao khát nhìn em trai ung dung phi ngựa, cưỡi xe đạp đến trường, đến rạp chiếu phim; là quyết tâm không nén chịu đã bùng lên trong cô từ lần đầu tiên chạm đến tình yêu. "Tôi sẽ không vâng lời", Souad đã hét lên trong lòng như thế. Và cuối cùng, dù phải mang vô số những vết sẹo trên thân thể và tâm hồn, cô đã được tự do.
Những cô gái VN may mắn hơn Souad nhiều lần. Dù ở nước ta, tư tưởng "trọng nam khinh nữ" đã có thời thống trị và hiện giờ vẫn còn ăn sâu trong quan niệm nhiều người.
Chuyện dài bình đẳng giới

Cách đây không lâu, bộ phim North country kể lại câu chuyện có thật về một nữ công nhân hầm mỏ ở Minnesota (Mỹ) kiện tập thể nam công nhân vì những hành vi xúc phạm phụ nữ. Sự kiện này là cột mốc cho sự ra đời đạo luật về nạn quấy rối tình dục, cũng khiến người xem phải sững người mà suy nghĩ.
Trải qua nhiều khó khăn, đắng cay, Josey Aimes (nhân vật chính trong phim) đã bảo vệ thành công phẩm hạnh của mình. Nhưng điều ray rứt lại là việc cô đã đơn độc trong cuộc đấu tranh ấy, dù không phải là nạn nhân duy nhất. Vì sao vậy? Vì những cô công nhân khác thì chọn giải pháp im lặng chịu đựng trước những xúc phạm để giữ lấy công việc và nguồn thu nhập.
Có bao nhiêu phụ nữ ở VN đang phải đau đớn cam chịu như thế vì mưu sinh và cả vì hạnh phúc gia đình?
Mỗi khi có một cuộc điều tra về bạo hành gia đình, những số liệu bề nổi ghi nhận được bao giờ cũng là những con số báo động. Những giải pháp được đề ra, một số kết quả khả quan được ghi nhận, rồi lại có những vụ việc chấn động phá vỡ công sức bao người.
Mỗi lần báo chí giới thiệu một phụ nữ thành đạt nào đó, bao giờ phần kết "mỹ mãn" cũng là người phụ nữ ấy bỏ những công danh, sự nghiệp ngoài ngạch cửa để vào nhà làm thiên chức của một phụ nữ đảm đang, và ở vị trí số hai sau người chồng. Những "tấm gương" ấy vô tình đã đóng khung hình ảnh người phụ nữ trong những cái khuôn chuẩn mực cố định, trở thành rào cản khi một người phụ nữ nào đó muốn mình khác hơn. Chắc hẳn vẫn phải có một hình ảnh phụ nữ khác hơn thế mà vẫn vẹn toàn chứ!
Rõ ràng bình đẳng giới vẫn cứ là một câu chuyện dài dù đã 151 năm qua kể từ ngày 8-3-1857.
Nhưng câu chuyện của Souad có thể mang đến một sức mạnh mới, vì một người như cô vẫn còn có thể đứng lên.
Đừng chỉ có kinh ngạc, thương cảm và phẫn nộ khi đọc câu chuyện này... Mà hãy hành động!
PHẠM VŨ

Linh đã POST về một số phần vắn tắt của Quyển Sách !!!! Mấy bạn nhớ cập nhật nha !!!!

Bị thiêu sống [9]

Bị thiêu sống - Kỳ 9: Hy vọng lớn nhất



TT - "Mẹ lên nói trên đài phát thanh, hay quá!". Phản ứng của Laetitia vừa làm tôi yên tâm vừa khiến tôi lo lắng. Đó là lần đầu tiên tôi nói chuyện trước một lượng khán giả đông đảo như vậy. Sau khi nghe buổi phát sóng, Laetitia phản ứng dữ dội: "Bây giờ mẹ mặc ngay quần áo và lấy vali đi. Chúng ta ra sân bay và đến làng của mẹ. Chúng ta sẽ lấy diêm và sẽ thiêu họ như họ từng làm với mẹ”.

Nghe đọc nội dung toàn bài:

Trả thù trong mơ
Laetitia đã được một bác sĩ tâm lý điều trị trong vòng sáu tháng, nhưng một hôm nó nói với tôi: "Mẹ biết không, chính mẹ mới là vị bác sĩ tâm lý của con. Con rất may mắn được nói mọi điều với mẹ, từ A đến Z. Mẹ đã trả lời tất cả những câu hỏi của con. Vậy nên con không còn muốn đến ngôi làng ấy nữa". Bản thân tôi cũng đã có lúc mơ đến một vụ trả thù không thể có. Tôi thấy mình trở về làng, được che giấu và được bảo vệ cho đến khi gặp được em trai tôi. Chẳng khác nào một thước phim đang quay trong đầu tôi. Tôi đi đến trước nhà nó và tôi nói:
- Assad, em còn nhớ chị chứ? Em thấy đấy, chị vẫn còn sống! Hãy nhìn kỹ những vết sẹo của chị. Đó là do anh rể Hussein đã thiêu sống chị, nhưng chị vẫn còn sống!
- Em còn nhớ em gái Hanan của chị không? Em đã làm gì với nó? Em đã ném nó cho chó xé xác phải không? Còn vợ của em? Cô ấy vẫn khỏe chứ? Tại sao chị lại bị thiêu sống đúng vào ngày cô ấy sinh con trai. Hồi đó chị đang có thai, có cần phải thiêu sống cả đứa con trai của chị không? Hãy nói cho chị biết tại sao em không làm gì để giúp chị, chính em, em là đứa em trai duy nhất máu mủ của chị kia mà!
- Giới thiệu với em Marouan, con trai chị! Nó ra đời sớm hơn dự tính hai tháng tại bệnh viện thành phố, nhưng nó cao to, đẹp trai và rất khỏe! Em nhìn nó mà xem!
- Còn Hussein? Anh ta đã già hay chết rồi? Chị mong anh ta còn sống nhưng mù lòa hay bại liệt để thấy chị vẫn còn sống và đứng trước mặt anh ta! Chị hi vọng ngày trước chị đau đớn bao nhiêu thì bây giờ anh ta cũng phải đau đớn bấy nhiêu!
- Còn cha và mẹ thì thế nào? Cả hai đã chết rồi ư? Em hãy nói cho chị biết họ được chôn ở đâu để chị đến nguyền rủa trước nấm mồ của họ!...
Tôi thường mơ giấc mơ báo thù đó. Nó khiến tôi trở nên độc ác như họ. Tôi có ý định giết người như họ! Tất cả bọn họ đều tưởng tôi đã chết nên tôi rất muốn họ nhìn thấy tôi còn sống!
Tôi nói với Marouan quyết định đưa câu chuyện của chúng tôi vào một quyển sách. "Như thế sẽ giống như một tập ảnh lưu niệm của gia đình, và là một lời chứng về tội ác bảo toàn danh dự" - tôi nói.
- Một ngày nào đó con sẽ về đó.
- Về để tìm gì hả con? Trả thù? Đổ máu? Con được sinh ra ở đấy, nhưng con không hiểu những người đàn ông ở đấy. Chính mẹ cũng mơ ước được trở về, chính mẹ cũng căm thù. Mẹ cho rằng sẽ được nhẹ lòng nếu được cùng con trở về ngôi làng đó và nói to: "Mọi người hãy nhìn đây. Nó là Marouan, con trai của tôi! Chúng tôi bị thiêu sống, nhưng chúng tôi không chết! Hãy nhìn xem nó đẹp trai, khỏe mạnh và thông minh ra sao!".
- Con chỉ muốn gặp lại bố con! Con muốn biết tại sao ông ấy lại bỏ rơi mẹ, trong khi ông ấy biết những gì sẽ xảy đến với mẹ.
- Có lẽ thế. Nhưng con sẽ hiểu rõ hơn khi mẹ kể lại trong một quyển sách. Mẹ sẽ kể tất cả những gì con chưa biết, tất cả những gì người khác chưa biết. Vì có rất ít người được sống sót, và trong số đó, nhiều phụ nữ đang phải trốn tránh và còn phải trốn tránh lâu hơn nữa. Họ đã sống trong sợ hãi và vẫn đang phải sống trong sợ hãi. Mẹ có thể làm chứng cho họ.
- Mẹ có sợ không?
- Một chút con à.

Không thể thù ghét quê hương

Tôi sợ rằng trong tương lai, chuyện của tôi sẽ đè nặng lên các con. Chúng sợ cho tôi và tôi cũng sợ cho chúng. Tôi đợi đến lúc chúng đủ chín chắn để hiểu tất cả những gì mà tôi chưa nói: quãng đời trước đây của tôi với đầy đủ chi tiết, người đàn ông mà tôi muốn lấy làm chồng, cha của Marouan. Tôi rất sợ phải tiết lộ những điều này, sợ hơn tất cả những lần ra làm chứng mà mọi người có thể đòi hỏi ở tôi. Tôi phải giúp chúng để chúng không thù ghét đất nước mà tôi đã sinh ra, và đó cũng là một nửa quê hương của chúng.
Chúng hoàn toàn không biết về những chuyện đã xảy ra ở đó. Làm thế nào để ngăn chúng không thù ghét con người ở đó? Đất nước đó rất đẹp. Ở Cisjordanie, phụ nữ đang tranh đấu để có một đạo luật không phải là đạo luật của đàn ông. Nhưng đàn ông mới là những người biểu quyết các đạo luật.
Tôi sợ các con tôi, đặc biệt là Marouan, phải sống với một mong muốn báo thù. Sợ thói hung bạo, vốn được truyền từ thế hệ đàn ông này sang thế hệ đàn ông khác, sẽ để lại dấu vết, dù rất nhỏ, trong tâm trí nó. Nó cũng phải xây một ngôi nhà, bằng từng viên gạch một. Một cuốn sách sẽ rất có ý nghĩa trong việc xây một ngôi nhà.
Tôi đã nhận được bức thư của con trai viết bằng nét chữ tròn trịa rất đẹp. Bức thư lại một lần nữa làm tôi khóc. "Mẹ. Sau cả quãng thời gian dài sống cô đơn, không có mẹ ở bên, cuối cùng được gặp lại mẹ. Và mặc dù có bao chuyện đã xảy ra, nhưng được gặp lại mẹ, con cảm thấy có thêm hi vọng về một cuộc đời mới. Con nghĩ đến mẹ, nghĩ đến lòng can đảm của mẹ. Cảm ơn mẹ đã cho chúng con quyển sách ấy. Nó tiếp thêm can đảm cho con trong cuộc đời. Con yêu mẹ, mẹ ạ.
Con của mẹ, Marouan".

Tôi hy vọng quyển sách này sẽ đến mọi miền thế giới, nó sẽ đến tận Cisjordanie và những người đàn ông ở đó sẽ không đốt bỏ cuốn sách này.
Cảm ơn.
Souad
Một nơi nào đó ở châu Âu.
SOUAD
(NGUYỄN MINH HOÀNG dịch)

Chốt lại: Các bạn hãy tìm mua cuốn "Bị thiêu sống" xem như là một biểu hiện ủng hộ...Và hãy lên tiếng vì QUYỀN PHỤ NỮ.

 

Bị thiêu sống [8]

Bị thiêu sống - Kỳ 8: Nhân chứng sống



TT - Tôi có dịp gặp những cô gái đến từ các nước xa xôi, giống như tôi. Người ta phải giấu họ.

Nghe đọc nội dung toàn bài:
Có những cô gái đã trốn thoát nhưng lại bị bắt lại ở nước ngoài và phải chết. Tôi không gặp người phụ nữ nào bị thiêu sống, vì không ai trong số đó còn sống.
Tôi vẫn phải luôn ẩn mình, tôi không thể nói tên và để lộ khuôn mặt. Tôi chỉ có thể lên tiếng, đó là vũ khí duy nhất mà tôi có.
Đây - những vết sẹo của tôi
Chị Jacqueline đề nghị tôi đứng ra làm chứng. Tôi nợ chị một cuộc đời và chị cùng Tổ chức Surgir cần có một nhân chứng sống để lay động công chúng trước tội ác vì danh dự.
Ngồi trên bục gỗ, trước những người phụ nữ xa lạ, một chiếc bàn nhỏ có đặt micro với Jacqueline bên cạnh, tôi kể lại câu chuyện của tôi. Cử tọa đặt câu hỏi: "Tại sao bà lại bị người ấy thiêu sống? Bà đã làm điều gì sai trái phải không? Hắn đã thiêu sống bà chỉ vì bà đã nói chuyện với một người đàn ông ư?...". Một phụ nữ ngồi dưới đứng lên: "Souad, khuôn mặt chị rất đẹp, tôi không thấy có vết sẹo nào cả?".
"Thưa bà, tôi biết thế nào bà cũng sẽ hỏi câu ấy, tôi đã sẵn sàng trả lời. Tôi sẽ cho bà nhìn thấy những vết sẹo của tôi", tôi đáp. Tôi đứng lên, trước mặt tất cả mọi người và tôi cởi áo khoác. Ở trong tôi mặc một chiếc áo rộng cổ và ngắn tay. Tôi cho mọi người xem hai cánh tay và phần lưng. Và người phụ nữ ấy bật khóc. Một vài người đàn ông đang có mặt trở nên lúng túng.
Lúc cho cử tọa xem những vết sẹo ấy, tôi có cảm tưởng mình là một loại quái thú được đem trưng bày trong hội chợ. Nhưng tôi không cảm thấy khó chịu, tôi phải cho họ hiểu: tôi là một nhân chứng sống. Những tội ác bảo toàn danh dự không chỉ có ở Jordan hay Cisjordanie mà còn ở khắp vùng Trung Đông, Ấn Độ, Pakistan... Rất ít nạn nhân may mắn thoát chết. Khi nói về cuộc đời bất hạnh của chính mình, thỉnh thoảng tôi loay hoay mãi không tìm được từ để diễn tả cho thật chính xác, nhưng khi nói về số phận của những người khác, tôi lại sôi nổi hẳn lên, thao thao một mạch không ai ngăn lại được:
"Thưa ông, người phụ nữ ở đó không có cuộc sống. Nhiều cô gái bị đánh đập, bị ngược đãi, bị siết cổ, bị thiêu sống. Đối với chúng tôi, đó là chuyện hết sức bình thường. Mẹ tôi đã định đầu độc tôi để "hoàn tất" công việc của anh rể tôi và đối với bà như thế là bình thường, nó đã trở thành một phần tất yếu trong cuộc sống của bà. Đó là chuyện bình thường đối với chúng tôi, những người phụ nữ. Những con bò cái hay đàn cừu, như cha tôi thường nói, còn được coi trọng hơn phụ nữ. Nếu không muốn chết thì phải im miệng, phục tùng, cúi mình chịu nhục, phải còn trinh khi về nhà chồng và phải sinh được con trai.
Trước đây, nếu như tôi không gặp người đàn ông đó thì cuộc đời tôi có lẽ cũng như vậy. Các con tôi có lẽ sẽ giống như tôi và cháu chắt tôi sau này có lẽ sẽ giống các con tôi. Nếu như tôi còn sống ở đó, có lẽ tôi đã trở nên bình thường, như mẹ tôi, người đã từng bóp chết những đứa con mình rứt ruột đẻ ra. Có thể tôi sẽ giết con gái tôi, có thể tôi sẽ để cho người ta thiêu sống nó. Điều may mắn lớn nhất của những đứa con gái là không được sinh ra!...
Và nếu có ai đó xuất hiện trong một ngôi làng, trong một thôn xóm, để ngăn không cho họ giết hại người khác, dù người ấy có mang theo một khẩu tiểu liên đi nữa, nhưng nếu chỉ đi một mình, họ sẽ bị mười người bao vây, nếu đi mười người, chúng sẽ kéo đến cả trăm. Nếu có vị quan tòa nào kết án một tên giết người vì danh dự, xem hắn như một kẻ giết người tầm thường, thì vị quan tòa ấy sẽ không bao giờ có thể đi ra phố, ông ta sẽ không bao giờ sống trong làng được nữa, ông ta phải bỏ trốn vì xấu hổ, vì đã trừng phạt một anh hùng...".
Jacqueline và Tổ chức Surgir
Hôm nay và trong những năm sắp tới, vai trò của tôi là tiếp tục giúp đỡ những cô gái như Souad. Công việc sẽ còn dài, phức tạp, cam go và cần phải có tiền, bao giờ cũng vậy. Tổ chức của chúng tôi có tên Surgir bởi vì phải xông lên kịp lúc để giúp những phụ nữ ấy thoát chết. Chúng tôi làm việc ở bất cứ nơi nào trên thế giới, ở Afghanistan, cũng như ở Morocco hay Tchad.
Ở khắp những nơi chúng tôi có thể can thiệp khẩn cấp, một sự khẩn cấp được tiến hành chậm chạp. Người ta thông báo hằng năm có hơn 6.000 trường hợp giết người vì danh dự và đằng sau con số này còn ẩn giấu biết bao vụ tự tử, tai nạn... không được thống kê.
Ở Jordan - và đây chỉ là một ví dụ - cũng như ở phần lớn các nước khác, có một đạo luật qui định rằng bất cứ vụ giết người nào liên quan đến tội ác vì lợi ích chung sẽ bị phạt tù. Nhưng bên cạnh đạo luật đó, hai điều khoản nhỏ 97 và 98 chỉ rõ rằng các quan tòa sẽ khoan dung đối với những kẻ giết người vì danh dự. Án phạt thường từ 6 tháng đến 2 năm tù giam. Những kẻ bị phạt tù, nhiều khi còn được xem là anh hùng, thường không phải ngồi tù đến hết hạn. Nhiều liên đoàn luật sư địa phương đang đấu tranh đòi sửa đổi những điều khoản đó.
Chúng tôi làm việc với những hội phụ nữ địa phương từ nhiều năm nay, họ đã xây dựng những chương trình phòng chống bạo lực và bảo vệ những phụ nữ nạn nhân của bạo hành trong đất nước họ. Từng bước từng bước, mọi việc đã tiến triển. Phụ nữ Iran đã đạt được tiến bộ trong lĩnh vực quyền công dân. Phụ nữ Trung Đông đã biết đến sự tồn tại của những đạo luật có liên quan đến nữ giới và đem lại cho họ quyền lợi. Các nghị viện đã bị tác động, một vài đạo luật đã được sửa đổi.
Dần dần các nhà chức trách cũng thừa nhận đó là tội ác. Ở Trung Đông, ngành pháp y của nhiều nước đã cung cấp thông tin về số lượng các trường hợp thu thập được, và các hiệp hội địa phương điều tra về những trường hợp bạo hành, nghiên cứu những lý do lịch sử và hiện tại khiến người ta mãi duy trì những hủ tục đó. Dù ở Pakistan, nước có số nạn nhân đông nhất, hay Trung Đông hay Thổ Nhĩ Kỳ, điều quan trọng là phải đẩy lùi những tập tục đã được truyền lại một cách mù quáng đó.
Cách đây không lâu, những nhà cầm quyền đã công khai bày tỏ ý kiến về những tội ác ấy, cho rằng "đó không phải là tội ác bảo toàn danh dự mà là sự ô danh". Các giáo sĩ Hồi giáo và Thiên Chúa giáo cũng luôn nói rằng "tội ác bảo toàn danh dự" là khái niệm hoàn toàn xa lạ với Kinh Coran và Kinh Thánh. Chúng tôi không bao giờ nản lòng hay nhụt chí. Tổ chức Surgir có thói quen đi gõ cửa tất cả các ngôi nhà, mặc cho có bị xua đuổi. Nhưng đôi khi chúng tôi cũng đạt được kết quả tốt.
Một cuốn sách
Một hôm Jacqueline bảo tôi:
- Em sẽ làm được một việc có ích cho nhiều người phụ nữ khác nếu chúng ta viết một quyển sách kể về cuộc đời của em.
- Một quyển sách? Nhưng em chỉ mới biết viết thôi.
- Nhưng em nói được...
Tôi không biết rằng người ta có thể "nói" ra một quyển sách...
SOUAD (Nguyễn Minh Hoàng dịch)
__________________
Toàn bộ ký ức của Souad đã được lật lại trong những kỳ báo qua, nhưng vẫn còn một điều sâu kín.

Bị thiêu sống [7]

Bị thiêu sống - Kỳ 7: Xây dựng một ngôi nhà


TT - Tôi sống với những nỗi sợ hãi ngày này qua đêm khác. Chồng tôi vốn kiên nhẫn nhưng thỉnh thoảng anh ấy cũng đâm nản trước nỗi sợ vô lý của tôi. Tôi tự trấn tĩnh mình, tự nhắc đi nhắc lại những chông gai tôi đã vượt qua để sắp xếp lại cuộc đời mình: một người chồng, một mái ấm gia đình.
Chồng tôi
Thỉnh thoảng, tôi ngồi ngoài hiên một quán cà phê, quần áo kín mít, mùa đông cũng như mùa hè, và nhìn mọi người qua lại. Những phụ nữ mặc váy ngắn hoặc áo cổ rộng, phô tay và chân ra trước đám đàn ông. Cho đến một hôm, tôi nhìn thấy từ cửa sổ phòng tôi, một chiếc ôtô và một người đàn ông ngồi bên trong mà tôi chỉ nhìn thấy tay và đầu gối của anh. Antonio có một chiếc ôtô màu đỏ. Tôi đứng bên cửa sổ cho đến lúc không nhìn thấy nó nữa... Rồi tôi đóng cửa sổ lại.
Tôi đã tìm gặp anh, tôi đã nói chuyện với anh, tôi biết anh có một người bạn gái mà tôi cũng quen biết, thế là tôi chờ đợi. Ban đầu, chúng tôi là bạn của nhau. Cũng phải mất ít nhất hai năm rưỡi hoặc ba năm thì tình bạn mới chuyển thành một cái gì khác. Tôi yêu anh, nhưng còn anh, tôi không biết anh nghĩ gì về tôi. Tôi không dám hỏi nhưng tôi làm tất cả để anh yêu tôi, để giữ anh. Tôi muốn cho anh tất cả, muốn phục vụ anh, nâng niu anh, cho anh ăn, làm mọi thứ để được anh giữ lại bên mình, như những người phụ nữ ở Cisjordanie vẫn làm.
Ban đầu, chúng tôi sống với nhau mà không tổ chức đám cưới và tôi phải mất một thời gian mới quen dần. Muốn cởi quần áo, tôi phải tắt đèn, chỉ thắp nến. Buổi sáng, tôi đi nhanh vào phòng tắm, chốt chặt cửa và chỉ ló mặt ra khi đã trùm áo choàng tắm kín mít từ đầu đến chân. Mãi đến bây giờ, tôi vẫn còn ngượng ngùng, khó chịu. Những vết sẹo của tôi.
Để bắt đầu, chúng tôi dọn đến sống chung trong một phòng nhỏ thuê ngoài thành phố. Cả hai chúng tôi đều đi làm. Tôi đợi anh ngỏ lời cầu hôn nhưng anh không đả động đến chuyện này. Tôi mơ ước có một chiếc nhẫn, một lễ cưới, và tôi làm cho Antonio tất cả những gì mà mẹ đã làm cho cha, tất cả những gì mà phụ nữ trong làng tôi làm cho chồng họ.
Buổi sáng, tôi thức dậy lúc 5 giờ để rửa chân và chải tóc cho anh, để đưa quần áo sạch và là thẳng nếp cho anh, để nhìn anh đi làm, đưa tay vẫy và gửi một nụ hôn qua cửa sổ. Buổi tối, tôi chờ anh với bữa cơm được chuẩn bị sẵn sàng. Chờ đến tận nửa đêm, 1 giờ sáng, nếu thấy cần, để được ngồi ăn cùng anh. Dù đói tôi vẫn chờ như tôi từng thấy những phụ nữ ở làng tôi làm như vậy. Chỉ khác một điều là tôi đã chọn anh, người đàn ông ấy, chứ không bị ai áp đặt và tôi yêu anh.
Những chuyện này dường như khiến anh ngạc nhiên. Người đàn ông phương Tây không quen với những chuyện tận tụy như thế. Anh bảo tôi: "Thật tuyệt vời! Anh cảm ơn em". Nhưng Antonio - một người đàn ông phương Tây - chưa muốn lấy vợ và chưa muốn có con. Còn tôi, tôi rất muốn. Anh chưa sẵn sàng. Tôi tôn trọng những suy nghĩ của anh và đợi đến khi nào anh thật sẵn sàng. Tôi đợi như thế gần bảy năm.
Antonio biết tôi có một đứa con và biết chuyện nó đã được gia đình khác nhận nuôi. Tôi đã kể cho anh nghe những gì anh cần biết về đời tôi, giải thích cho anh hiểu nguyên nhân những vết sẹo. Antonio cho rằng tôi đã chọn được giải pháp tốt nhất cho con trai mình.
Lễ cưới cuối cùng cũng đã diễn ra.
Marouan
Tôi muốn quên Marouan vì tôi chắc chắn nó sẽ có nhiều cơ hội tốt hơn tôi. Nó được đi học, nó có bố mẹ, anh em, chị em và nó nhất định sẽ hạnh phúc. Nhưng nó vẫn ở đó, được giấu kín trong một góc tâm trí tôi. Marouan đã trở thành người lớn, từ 20 năm nay tôi không gặp lại nó lần nào, và nó biết tôi đã lấy chồng và nó có mấy đứa em gái hiện đang ở một nơi nào đó. Nhưng Laetitia và Nadia lại không biết chúng có một người anh trai.
Lần cuối cùng tôi gặp nó, nó khoảng 15 tuổi, nó còn chơi đùa với các em nó một lúc. Cuộc trao đổi giữa chúng tôi chỉ giới hạn trong vài câu thông thường và vô vị: "Chào Marouan, cháu ổn chứ?", "Cũng ổn, thế còn cô?". Phải tiếp cận Marouan bằng cách nào? Tôi sẽ gọi điện thoại cho nó, nhưng tôi sẽ tự giới thiệu như thế nào? Mẹ ư? Và phải làm gì khi đứng trước mặt nó? Bắt tay nó? Ôm hôn nó? Nhưng nếu nó đã quên tôi thì sao? Nó có quyền quên, bởi chính tôi đã "quên" nó.
Cuối cùng, mọi việc tự nó diễn ra mà không cần ai sắp đặt. Marouan đã gọi điện thoại đến nhà. Tôi chuẩn bị đối mặt với con trai tôi, tôi biết những gì đang chờ đợi tôi. Câu hỏi sẽ là: "Tại sao người ta lại nhận con làm con nuôi lúc con chỉ mới năm tuổi. Tại sao mẹ không giữ con ở lại với mẹ? Mẹ giải thích cho con biết đi". Con phố hẹp. Nó đến từ trung tâm thành phố, tôi đi từ phía nhà ga. Dù nó có lẫn trong hàng ngàn người, tôi vẫn nhận ra nó.
Trong đầu tôi, nó vẫn còn là một đứa trẻ, nhưng một chàng thanh niên đang mỉm cười với tôi. Hai chân tôi như sắp khuyu xuống, hai bàn tay tôi bắt đầu run và tim tôi thì đập rộn ràng. Nó rất cao, nó phải cúi thật thấp để hôn tôi một cách bình thường như thể nó chỉ mới xa tôi ngày hôm qua. Tôi cũng hôn lại nó. Tôi nói luôn: "Marouan này, con có thể gọi mẹ là mẹ, là Souad, là em gái, chị gái, con cứ gọi theo ý muốn của con. Nếu Thượng đế sắp đặt như thế thì chúng ta sẽ làm quen với nhau".
Chúng tôi ngồi vào bàn ăn và tôi cứ nhìn nó chằm chằm. Nó giống hệt cha đẻ của nó. Nó đơn giản và thẳng thắn. "Hãy cho con biết mẹ đã bị thiêu sống như thế nào?", "Con không biết gì về việc ấy ư?", "Không. Không ai nói gì với con về chuyện đó”.
Tôi giải thích mọi chuyện và tôi nhận thấy khi tôi nói đến đâu ánh mắt của Marouan cũng thay đổi theo đến đấy. Khi tôi nói đến đoạn ngọn lửa bắt đầu bốc cháy trên người tôi, Marouan bỏ điếu thuốc mà nó định châm xuống. "Lúc đó con đang nằm trong bụng mẹ?", "Phải, lúc ấy con đang ở trong bụng mẹ. Mẹ đã một mình sinh ra con. Lúc sinh con, mẹ không hay biết gì vì những vết bỏng đã khiến mẹ đau đớn cùng cực. Mẹ nhìn thấy con, con đang nằm giữa hai chân mẹ. Sau đó con biến mất. Rồi bác Jacqueline đi tìm con để đưa con lên máy bay cùng với mẹ. Hai mẹ con đã sống bên nhau suốt chín tháng trong bệnh viện và sau đó, con được giao cho bố mẹ nuôi", "Chính vì con nên mẹ bị thiêu sống phải không?", "Không, không phải vì con. Không phải vậy! Chỉ do phong tục của đất nước chúng ta. Ở đó, đàn ông làm ra luật pháp. Con có giận mẹ về việc mẹ đã sinh thêm các em không?". "Có thêm em gái như thế thật tuyệt vời. Con cũng muốn được gặp các em".
Tôi muốn nói: "Marouan ạ, mẹ đã sợ đến nỗi mẹ đã đập mạnh vào bụng". Liệu nó có hiểu và tha lỗi cho tôi không? Và cả con gái tôi nữa? Liệu khi gặp, cả ba đứa chúng nó sẽ phán xét tôi như thế nào? Tâm trí tôi bị xáo trộn đến nỗi suốt đêm tôi không ngủ được. Một lần nữa, tôi lại thấy ngọn lửa bốc cháy trên người và tôi chạy khắp vườn như một con điên.
Antonio để mặc tôi tự xoay xở trong lúc này, anh không muốn can thiệp, nhưng anh thấy rõ là tôi không ổn. "Em đã nói với các con chưa?". "Chưa. Để đến mai. Em sẽ cùng chúng nó ăn tối với Marouan. Lúc ấy em sẽ chọn thời điểm thích hợp để nói cho chúng biết. Nhưng em sợ lắm, Antonio". "Em sẽ làm được thôi. Giờ thì em không rút lui được đâu". Vào 3g57 sáng, tôi nhận được tin nhắn của Marouan: "Tin nhắn này chỉ để nói với mẹ là con vẫn khỏe, con hôn mẹ. Hẹn sáng mai, mẹ nhé!". Nó khiến tôi bật khóc.
SOUAD
(Nguyễn Minh Hoàng dịch)
________________________
Jacqueline đề nghị tôi đứng ra làm chứng. Tôi nợ chị một cuộc đời và chị cùng Tổ chức Surgir cần có một nhân chứng để lay động công chúng về tội ác.

Bị thiêu sống [6]

Bị thiêu sống - Kỳ 6: Phía sau ngọn lửa


TT - Hai chữ Thụy Sĩ không có ý nghĩa gì đối với tôi. Tôi vẫn nghe nói tất cả những nơi nằm ngoài ranh giới của làng tôi đều là xứ sở của kẻ thù. Vậy mà tôi lại đến sống trên vùng đất của kẻ thù nhưng tôi hoàn toàn tin tưởng bởi chị Jacqueline cũng ở đó.

Nghe đọc nội dung toàn bài:
Những người xung quanh, trong bệnh viện này, không hề biết câu chuyện của tôi. Tôi là một bệnh nhân bị bỏng nặng, đó là điều duy nhất quan trọng ở đây. Tôi đã được chăm sóc rất dịu dàng và được bác sĩ làm cho tất cả những gì tốt nhất.
Học sống
Tôi bắt đầu tập đứng thẳng, tập đi trong hành lang bệnh viện, tập sử dụng hai bàn tay và tập khám phá thế giới mới. Do tôi không biết đọc cũng không biết viết, ngay đến chữ Ả Rập, nên tôi tự thu mình trong sự im lặng, mãi cho đến khi tôi hiểu được một vài từ cơ bản.
Điều khiến tôi vô cùng ngạc nhiên khi tôi đi từ phòng mình đến thăm Marouan trong phòng trẻ, chính là sự tự do của các cô gái ở đây. Có hai cô y tá đi cùng tôi. Cả hai đều trang điểm, làm tóc, mặc váy ngắn và nói chuyện với đàn ông. Tôi tự nhủ: "Họ nói chuyện với đàn ông. Họ chết mất!". Tôi bị sốc đến mức đã tìm cách nói với chị Jacqueline: "Chị xem cô gái ở đằng kia, cô ta đang nói chuyện với một người đàn ông! Họ sẽ giết cô ta mất".
Vừa nói tôi vừa giơ tay làm cử chỉ như bị chặt đầu. "Không phải thế đâu. Chúng ta đang ở Thụy Sĩ, mọi thứ không giống như ở đất nước của em, không ai chặt đầu cô ta cả, ở đây, đó là chuyện hoàn toàn bình thường", Jacqueline nói. "Nhưng chị nhìn xem, hai chân cô ta để hở ra trước mắt mọi người", "Không sao, cũng bình thường thôi mà, cô ta mặc áo blouse để đi làm", "Còn hai mắt cô ta nữa. Kẻ mắt như thế là tội nặng lắm phải không chị?", "Không đâu, ở đây phụ nữ đều trang điểm, họ đi chơi, họ có quyền có bạn trai. Em đang ở đây chứ không phải ở đất nước em, em đang ở Thụy Sĩ”. Tôi không tài nào hiểu được.
Tôi đã nghĩ: "Mình sẽ không còn gặp cô gái này được nữa. Vì cô ta thế nào cũng chết". Nhưng ngày hôm sau tôi vẫn thấy cô. Tôi tự nhủ: "Cảm ơn trời, cô ta vẫn còn sống. Cô ấy vẫn mặc áo blouse trắng như hôm trước, người ta nhìn thấy chân cô ấy, vậy là họ nói thật, không phải vì thế mà người ta phải chết".
Khi Marouan vừa tròn năm tuổi cũng là lúc tôi ký các giấy tờ đồng ý cho gia đình đã tiếp nhận chúng tôi nhận nó làm con nuôi. Tôi đã tiến bộ được đôi chút trong ngôn ngữ - vẫn chưa biết đọc, biết viết nhưng biết rõ những việc mình làm. Tôi là một người mẹ bị suy nhược tinh thần, nếu ở với tôi, nó sẽ phải luôn gánh chịu nỗi đau của tôi, cả sự hận thù của gia đình tôi ở Cisjordanie.
Tôi không có tiền, tôi ốm đau, phải đi tị nạn, buộc phải sống quãng đời còn lại với một lý lịch giả mạo. Và tôi phải học lại tất cả. Về mặt pháp lý, tôi đã chết ở Cisjordanie và Marouan không hề tồn tại ở đó. Nó đã được sinh ra ở đây, giống như tôi, vào ngày 20-12. Tôi đã hai mươi tư tuổi. Tôi phải làm việc, tôi phải sống tự lập, và tôi phải trở thành người lớn. Tôi đi làm ở một trang trại, rồi chuyển sang một nhà máy. Tôi học sử dụng máy vi tính và tôi đã gặp Antonio.
Lễ cưới mà tôi chờ đợi từ lâu được tổ chức khi tôi sắp bước sang tuổi ba mươi. Antonio đã sẵn sàng, anh có địa vị khá hơn và chúng tôi có thể rời gian phòng nhỏ để dọn đến một căn hộ lớn. Và anh cũng muốn có một đứa con. Đó là lễ cưới đầu tiên của tôi, chiếc váy cưới đầu tiên của tôi và đôi giày đẹp đầu tiên của tôi. Một chiếc váy dài bằng da, một chiếc áo sơmi bằng da, một chiếc áo vest cùng bộ bằng da và một đôi giày cao gót. Tất cả đều là màu trắng và bằng da thuộc, mềm mại và rất đắt tiền. Tôi thích được cảm nhận sự mềm mại ấy trên da thịt mình. Mỗi lần như thế tôi có cảm giác được thay đổi làn da.
Những bé gái hiện ra ở chân trời. Laetitia, rồi hai năm sau là Nadia. Chúng tôi mừng không tả xiết. Tôi thầm thì nói chuyện với nó ngay từ khi nó còn nằm trong bụng tôi. Tôi tự hào khoe bụng cho mọi người nhìn thấy và tôi mặc loại quần áo bó sát người. Tôi muốn cho mọi người biết tôi sắp có con, muốn cho mọi người trông thấy chiếc nhẫn cưới. Trái ngược hẳn với những gì mà tôi đã trải qua trong lần đầu tiên.
Lửa vẫn nóng
Còn bé tí xíu nhưng một hôm Laetitia vuốt ve bàn tay tôi và hỏi: "Cái gì đây hả mẹ? Mẹ bị đau à? Vết gì thế mẹ?", "Ừ, mẹ bị đau đấy. Nhưng chờ khi nào con lớn hơn, mẹ sẽ giải thích". Từ đấy nó tuyệt nhiên không nhắc đến chuyện đó nữa. Tôi vén tay áo cho nó nhìn thấy, mỗi ngày một chút. Tôi không muốn làm nó bị sốc, không muốn làm nó ghê sợ nên chỉ cho xem từng ít một. Rồi nó sờ vào cánh tay tôi, khi đó hình như nó đã lên năm: Gì đây hở mẹ? Mẹ đã bị đốt đấy. Cái gì đã đốt mẹ? Người ta đốt. Người ấy ác quá! Phải, ác lắm. Thế bố có đốt được người ấy như người ấy đã đốt mẹ không?...
Rồi đến lượt Nadia. Nadia phản ứng theo một cách khác. Hai mẹ con đang ngồi bên cạnh nhau, nó thở dài. Sao lại thở dài, con gái? Con cũng không biết nữa, chỉ như thế thôi. Trong lòng muốn một cái gì mà không được thì mới thở dài. Con muốn nói gì với mẹ nhưng lại không dám nói? Hai vành tai mẹ bé tí xíu! Do mẹ biếng ăn nên mới bị như thế phải không? Không phải, con ạ. Tai mẹ bé tí xíu như thế là vì mẹ bị người ta đốt đấy…
Ban đêm, tôi hay gặp ác mộng và gương mặt anh rể tôi xuất hiện. Tôi thấy anh ta đi vòng quanh tôi và tôi nghe tiếng anh ta nói: "Tôi sẽ lo cho cô”. Suốt đời tôi luôn cảm thấy mình đang bị thiêu đốt. Suốt đời tôi sẽ phải lẩn trốn, phải mặc áo tay dài trong khi tôi luôn mơ ước được mặc những chiếc áo tay ngắn, phải mặc sơmi cài kín cổ trong khi vẫn mơ đến những kiểu áo hở cổ như những người phụ nữ khác. Những người phụ nữ ấy được tự do. Tôi bị cầm tù ngay trong chính làn da của tôi, ngay cả khi tôi tự do bước đi trong cùng một thành phố tự do ấy.
Tôi sợ những chiếc gương. Tôi suy sụp tinh thần khi người ta xây bể bơi trong khu tập thể của chúng tôi. Tôi sợ lửa đến nỗi chỉ một ngọn lửa nhỏ cũng đủ làm tôi sững sờ. Tôi dõi theo từng cử chỉ của Antonio khi anh bật lửa châm thuốc lá, tôi chờ đến lúc que diêm tắt hoặc ngọn lửa của chiếc bật lửa biến mất. Tôi ít xem truyền hình, sợ phải nhìn thấy lại một ai đó hay một vật gì đang cháy. Tôi không cho các con đốt nến. Ở nhà mọi vật dụng đều dùng điện. Tôi cũng không muốn nhìn thấy lửa trong bếp hay ở nơi nào khác. Nhưng một hôm, có người đã đùa với que diêm và cười trước mặt tôi để biểu diễn một trò lạ. Anh ta đổ cồn lên ngón tay và anh ta châm lửa. Da trên ngón tay không bị cháy, đó chỉ là một trò đùa. Tôi đứng bật dậy, vừa sợ và giận sôi lên: "Anh đi nơi khác mà làm trò! Tôi đã từng bị thiêu rồi. Anh không hiểu bị thiêu là thế nào đâu!".
Tôi sợ tất cả những gì nóng. Lửa, nước nóng, lò nấu, bếp điện, xoong chảo, bình pha cà phê lúc nào cũng cắm điện, chiếc vô tuyến có thể bị bắt lửa, những phích điện tiếp xúc kém, máy hút bụi, những mẩu thuốc lá bỏ quên, đủ thứ… Các con tôi cũng trở nên khiếp sợ, bất bình thường vì tôi. Nếu tôi có mặt ở nhà thì tôi không muốn chúng dùng đến bếp, không muốn chúng đun nước nấu mì hoặc pha trà.
Tôi biết tôi đang làm xáo trộn cuộc sống của người khác.
SOUAD
(Nguyễn Minh Hoàng dịch)
______________________________________
Nhưng để có hạnh phúc mới, với Souad, thật gian nan. Buổi tối phải tắt đèn. Buổi sáng đi nhanh vào phòng tắm, chốt chặt cửa và chỉ ló mặt ra khi đã trùm áo choàng tắm kín mít từ đầu đến chân. Cứ như thế trong suốt một thời gian dài.

Bị thiêu sống [5]

Bị thiêu sống - Kỳ 5: Chết và sống


TT - Hôm sau, mẹ bảo: "Đã đến lúc mày phải mang quần áo ra giặt rồi đấy. Tao và cha mày phải đi lên thành phố đây". Tôi biết những gì sẽ xảy ra.

Nghe đọc nội dung toàn bài:
Hỏa hình. Ngọn lửa. Tối đen. Ác mộng. Đau đớn. Tôi hôn mê. Mùi hôi thối tràn khắp gian phòng. Tôi không biết các vết bỏng lan rộng đến đâu nhưng rõ là không có ai sát trùng.
Thêm một liều thuốc độc
Cha tôi đến với cây gậy. Ông đang nổi giận, đập gậy xuống đất, muốn biết ai đã làm tôi có thai, ai đã đưa tôi vào đây và sự việc xảy ra như thế nào. Hai mắt ông đỏ ngầu. Ông khóc, người đàn ông già cả ấy, nhưng ông vẫn làm tôi sợ với cây gậy của ông và tôi không thể trả lời ông được. Tôi sắp ngủ, hay sắp chết, hoặc sắp thức dậy, cha tôi vẫn ngồi đó rồi không thấy ông đâu nữa. Nhưng tôi không nằm mơ, giọng nói của ông vẫn còn vang trong đầu tôi: "Nói đi!".
Tôi nghe thấy có ai đang đi vào, tôi nhìn thấy hai bàn chân trần, cái áo dài màu đen, một dáng người nhỏ nhắn như tôi, mảnh khảnh, gần như là gầy guộc. Không phải cô y tá mà là mẹ tôi. Bà làm tôi sợ. Bà ngồi trên ghế đẩu, tay ôm giỏ xách. Và bà bắt đầu sụt sùi khóc, khịt mũi, vừa lấy khăn mùi xoa lau nước mắt vừa lắc lắc đầu. Bà khóc vì buồn phiền và hổ thẹn. Bà khóc cho chính bà và cho cả gia đình. Tôi nhìn thấy nỗi căm hận hằn rõ trong mắt bà.
"Nhìn tao đây, con ơi... Thế này thì tao không thể đưa mày về nhà được nữa rồi, mày không thể về sống ở nhà nữa rồi. Mày đã nhìn thấy mày rồi chứ?". Bà nhăn mặt, bậm môi và khóc to hơn. "Nghe tao này, con ơi, nghe này. Tao rất muốn mày chết, mày nên chết đi là hơn. Em trai mày vẫn còn trẻ, mày mà không chết thì nó sẽ gặp rắc rối".
Có lẽ bà đã lấy cái cốc từ trong giỏ, rót cái gì đấy vào trong khi tôi mải khóc. "Nếu mày không uống cái này thì em trai mày sẽ gặp rắc rối ngay. Cảnh sát đã đến nhà ta. Uống đi con... Mẹ đưa cho mày uống đấy". Không bao giờ tôi quên được cái cốc to ấy, đầy đến tận miệng. Trong ly là một thứ nước trong veo. "Cứ uống đi, như thế em trai mày sẽ không gặp lôi thôi. Như thế là tốt hơn cả. Tốt cho mày, cho tao, cho cả em mày nữa".
Rồi bà khóc. Tôi cũng khóc. Tôi cố nhấc tay lên nhưng không được. Mẹ tôi luồn tay đỡ dưới đầu tôi, bà nâng đầu tôi về phía cái cốc. Cho đến lúc đó, tôi chưa được ai cho uống gì cả. Bà đưa cái cốc to ấy ghé sát miệng tôi. Tôi định ít nhất cũng nhúng môi vào vì tôi khát nước quá. Tôi cố ngước cằm lên nhưng không thể. Đột nhiên, ông bác sĩ bước vào và mẹ tôi giật bắn người. Ông ta giằng lấy cái cốc, đặt mạnh xuống và quát lên thật to: "Không được!".
Đứa bé
Tôi nằm trong bóng tối mịt mùng. Một cơn đau kỳ lạ như nhát dao đâm vào bụng, hai chân tôi run lẩy bẩy. Tôi cố nhỏm dậy nhưng không được. Tôi thấy có cái gì vương vướng giữa hai đùi. Tôi cố sức gỡ cái vật đang làm tôi hoảng hốt. Tôi đưa hai chân sờ soạng trong bóng tối. Tôi từ từ đẩy nó xuống lớp chăn mỏng, rồi tôi nằm bất động, mệt lả vì gắng sức. Tôi khép hai chân lại và cảm thấy da đùi mình đang chạm vào người đứa bé. Nó hơi ngọ nguậy. Tôi nín thở hồi hộp. Làm thế nào mà nó ra nhanh thế? Vừa thấy như có nhát dao đâm vào bụng là nó đã ở đây rồi? Tôi buồn ngủ, nhưng không thể được, đứa trẻ không tự chui ra mà không báo trước. Tôi đang trải qua một cơn ác mộng.
Nhưng tôi không nằm mơ vì tôi đã cảm nhận được nó, giữa hai đầu gối tôi, chạm vào da chân tôi. Hai chân tôi không bị bỏng, tôi cảm nhận mọi thứ qua lớp da ở đùi và chân. Tôi không dám cử động thêm, rồi tôi giơ một chân lên giống như giơ một bàn tay để vuốt nhẹ. Một cái đầu bé tí và hai cánh tay đang quơ quơ yếu ớt. Ông bác sĩ bước vào, cúi xuống, giở tấm chăn mỏng. Và ông mang đứa bé đi, thậm chí không để tôi nhìn thấy nó.
Điều kỳ diệu
Một hôm, có ai đó bước vào phòng tôi giữa lúc tôi đang mê loạn trong cơn ác mộng. Một bàn tay phụ nữ như cái bóng lướt trên mặt tôi. Một giọng phụ nữ với cách phát âm khá kỳ cục nói với tôi bằng tiếng Ả Rập: "Tôi sẽ giúp cô. Cô hãy tin ở tôi, tôi sẽ giúp cô. Cô có nghe tôi nói không?". Tôi đáp "Có”.
Jacqueline đã ở Trung Đông bảy năm để làm việc cho một tổ chức nhân đạo, tổ chức Terre des Hommes. Cô đi khắp các bệnh viện, tìm những trẻ em bị bỏ rơi, bị khuyết tật hoặc suy dinh dưỡng, cộng tác với CICR, Hội Chữ thập đỏ quốc tế và nhiều tổ chức khác có nhiệm vụ cứu trợ cho người Palestine và người Israel. Một hôm, Jacqueline nghe một nhóm phụ nữ nói chuyện với nhau: "Trong làng có một đứa con gái hư thân mất nết bị cha mẹ tìm cách thiêu chết. Nghe nói con bé đã được đưa vào bệnh viện và sắp chết". Jacqueline đến ngay bệnh viện và gặp tôi. Cô đi tìm giám đốc để phản ảnh việc tôi không được chăm sóc, cô đi tìm y tá, bác sĩ. Cô được những lời khuyên: "Đừng dây vào những chuyện như thế làm gì. Cô ta sắp chết rồi". Và cô đã gặp được một bác sĩ trẻ người Palestine mà cô gọi là phép lạ.
Những ngày sau đó tôi được người ta bôi thuốc mỡ, được lau rửa sạch sẽ hơn. Và cô hỏi: "Souad này, em phải trả lời cho chị biết vì chị muốn làm một điều gì đó cho em. Nếu chúng ta tìm được một lối thoát, nếu chị có thể mang em đi nơi khác, liệu em có bằng lòng đi cùng chị hay không?". "Em bằng lòng, bằng lòng. Em sẽ đi với chị. Nhưng chị định đi đâu?". "Đi đến một đất nước khác, chị chưa biết là nước nào, nhưng đó sẽ là một nơi mà chúng ta không còn phải nghe nói đến những chuyện như thế này nữa". "Vâng, nhưng chị biết đấy, cha mẹ em...". "Chị sẽ đến gặp cha mẹ em. Chúng ta sẽ gặp. Em đồng ý chứ? Em có lòng tin chứ?". "Vâng. Cảm ơn chị”.
Với Jacqueline, đến đây rất mạo hiểm. Mọi người muốn tôi phải chết bởi nếu tôi không chết, danh dự của họ sẽ bị hoen ố, mãi mãi không rửa được và gia đình tôi sẽ bị cả làng khai trừ. Gia đình tôi sẽ phải dời đi nơi khác trong nhục nhã. Tôi khó lòng thoát chết. Vượt qua nỗi sợ hãi, Jaqueline và bác sĩ Hassan đã nhiều lần tìm đến làng để gặp cha mẹ tôi, thuyết phục họ bằng việc tôi sắp chết: "Nếu cô ấy chết tại đây, mọi chuyện sẽ không ổn. Ngay cả chết trong bệnh viện chăng nữa thì vẫn không tiện cho bác đâu. Nhưng chúng cháu có thể mang cô ấy đi thật xa, đến một nước nào đó. Và như thế, tất cả sẽ kết thúc, bác có thể nói với mọi người trong làng là cô ấy đã chết. Cô ấy sẽ chết ở một đất nước khác và nhà ta sẽ không bao giờ nghe nói đến cô ấy nữa".
Cha mẹ tôi bắt cô phải hứa là không bao giờ để họ phải thấy lại cô con gái nữa! Không bao giờ nữa ư? "Không! Không bao giờ nữa! Không đời nào!". Và họ đã đồng ý đến cơ quan cấp giấy tờ căn cước và xuất nhập cảnh.
Jaqueline còn làm một điều kỳ diệu nữa là tìm lại bé Marouan cho tôi. Cuối cùng, chiếc cáng của tôi đã được đưa lên máy bay. Tôi có thể ngắm nhìn khuôn mặt bé xíu, dài, ngăm đen nhưng rất xinh của con trai với cái mũ vải mềm màu trắng đội trên đầu. Tôi đã mất khái niệm thời gian và có cảm tưởng nó chỉ mới được ba tuần tuổi, trong khi Marouan đã được hai tháng tuổi. Chị Jacqueline bảo rằng chúng tôi sẽ đến Geneva (Thụy Sĩ) vào ngày 20-12.
SOUAD
(NGUYỄN MINH HOÀNG dịch)
_____________
Suốt đời, tôi luôn cảm thấy mình đang bị thiêu đốt. Tôi sợ tất cả những gì nóng. Lửa, nước nóng, lò nấu, bếp điện, xoong chảo, bình pha cà phê...