Tuesday, November 3, 2009

Sân bay...ngày 2/11/2009

Tối hôm trước, tôi ôm khư khư cái di động rồi đi vào giấc ngủ. Từ ngày có Beeline tới h`, tôi đc tâm sự nhìu hơn, chia sẽ nhìu hơn. Thi thoảng tôi dùng nó để nhắn tin này nọ. Tôi gọi H, gọi Q, nói chuyện trên trời dưới đất, kể lể về một sai lầm nhỏ trong bài ktra, một vở kịch đang đc chuẩn bị, việc tôi phải hát bè thay vì hát chính. Mọi thứ, mới chỉ hôm qua.

6h, tôi dậy, tâm trạng hơi mệt mỏi vì đã thức tới 12h vào hôm qua. Đáng lẽ là 5h30 chứ ko phải là 6h, tôi quên báo thức. Dậy thật nhanh, tôi phi thân vào phòng tắm, chải chuốt, ùi bay tới tủ quần áo. Chuẩn bị xong xuôi...Tôi xuống lầu ngồi đợi.

Tầm 6h25 thì H tới. 6h45 thì Q tới. Perfect timing. Lun là vậy, Q rất hay sớm hoặc đúng h`, thường thì ko bao h` trễ.

Chúng tôi lên xe, chiếc taxi 7 chỗ, buốt lạnh. Ngoài đường, từng dòng người chạy thật nhanh tới công sở hay trường học. Tấp nập, tiếng còi in ỏi vào bủi sáng sớm thật khiến cho ng # có 1 khởi đầu tồi tệ. Đáng lẽ hum ny tôi cũng phải đi học. Nhưng bây h`, có những đìu wan trọng hơn, chẳng hạn như Q vậy. Ngồi trong xe, đầu óc suy nghĩ vẩn vơ. Tôi chỉ bik là bây h`, tôi còn đc ngồi cạnh ng bạn thân nhất của tôi, ng anh lun chia sẻ, bảo vệ tôi...Ít nhất là tới bây h`....
Tôi hơi choáng vì xe cứ đột ngột dừng, đường ra sân bay còn xa lắm. Q bảo tôi nhắm mắt rồi tưởng tượng 1 đìu j` đó thật đẹp, "Ko, hiện h` thì sự thật nó đẹp hơn tưởng tượng, ít nhất là ngay bây h`" Q cầm tay tôi và H, siết nhẹ...

Sân bay...
Chúng tôi vào một quán nước trong sân bay, ăn sáng. Hot-dog, handmade :). Một ly nước dưa hấu, một ly táo và một ly ổi, bàn bên kia là mùi cafe sữa nhẹ quyện vào cái lạnh nhè nhẹ của bủi sáng yên bình. Thứ 2 màh, sân bay ko đông như những ngày #, hay theo tôi là vậy. Thật sự thì đây là lần đầu DES ăn sáng cùng nhau. Lát sau thì anh N tới. Ly trà sữa và 1 miếng bánh hot-dog :). Ăn sáng đấy, đơn giản nhưng no nê sự hạnh phúc...

Papa Q đi làm thủ tục. Khoảng 9h là Q phải vào..."Nơi đó L và H ko đc vào"...

Nơi làm thủ tục lên máy bay và xuất cảnh ở tầng 2. Nhìn xuống dười, một đoàn khách nước ngoài đang đứng làm vài động tác kỳ lạ. Có lẽ sau 1 chuyến bay dài, họ đã mệt lả. Chúng tôi nhìn xuống, cười ngạo nghễ, cùng vài trò vui khác. 1 vài tấm hình cuối đc chụp, máy của H.

Thật tình thì tôi thấy cũng lạ, ko có ai đưa tiễn bạn ra sân bay màh lại cười đùa như DES. Hay ít nhất là lúc có Q. "L với H ko mún Q bùn, ko bao h` mún".

Khoảng 9h, Q vào D2 làm thủ tục. Gia đình Q cũng ở trỏng, giúp Q hoàn thành các giấy tờ. Nhưng ko phải DES. L và H ko đc vào...Lát sau Q ra...Lại típ tục cười phá lên vì những câu nói đùa ngây ngô... N tới... N là bạn thân trên mạng của Q. Tôi nghĩ vậy, DES có nghe nhìu về N, về ng hay an ủi Q về DES... Cảm ơn N nhìu nha...

Khoảng 9h mý gần 10h, Q phải vào lun rồi. Uh thì, tạm biệt Q nha...Tháng 3 Q sẽ về...Hix hix !!!

Tôi với H dạo vòng vòng sân bay, chờ đến 10h30 thì vẫy tay chào Q lần cuối. Trên máy bay, chắc Q cũng sẽ vẫy...Chúng tôi đi mon men theo cầu thang lên tầng trên rồi đi xuống dưới. Đứng từ trên cao thì thấy nhà ga dưới thật đẹp, hay ít nhất là vậy. Bước mãi bước mãi...Lang thang trong sân bay, một trải nghiệm thú vị. Q gọi...Q đang lo ko bik tôi và H còn tiền để về taxi ko...Thật là lo xa wo'...Uh, Q màh...Chạy lên tầng 2. Q vùi vào tay tôi 200k...chắc zậy, Q bảo cầm để về taxi, ko Q lo...Rồi Q chạy vào, mama gọi Q, cần Q vào làm giấy tờ j` đó. Hình như có trục trặc trong việc làm thủ tục...Papa Q chạy ra...Hình như là về nhà lấy giấy tờ... Rồi bắt đầu cảnh chạy ra chạy vào của Q, ra nói chiện với DES, vào làm thủ tục. Tộ̣i Q ghê...

Lát sau thì mọi việc ổn thỏa....Q ko ra đc nửa....Chỉ có thể gọi điện thôi...

Tôi và H lại thả bộ vòng vòng. Tôi muốn ngắm nhìn cái thảm cỏ xanh sau sân bay nin chúng tôi đi xuống. Bước dọc theo lối đi dẫn qua sân bay nội địa. Ko có thảm cỏ nào màh tôi có thể ngồi xuống, thả hồn mình đôi chút. Thế là chúng tôi cứ bước, bước mãi...Dừng lại...Trên bầu trời một chiếc máy bay đã bay lên. Hi vọng nơi đây là nơi chúng tôi có thể nhìn thấy đc tất cả những chiếc máy bay cất cánh để có thể vẫy, chào tạm biệt ng bạn iu dấu của mình....

Sân bay là nơi ng ta iu nhất (có thể), và cũng là nơi màh ng ta ghét nhất (có thể). Nơi ấy là nơi màh ng ta sẽ đc gặp lại ng thân mình sau bao nhiu lâu xa cách, hay nơi ấy như ranh giới giữa 2 nước, giữa ng ra đi và ng ở lại. Khi cánh cửa ấy đóng lại, thì ta bik rằng, ng ta iu thương đã đi rồi, có lẽ khoảng thời gian xa cách có thể ngắn, có thể dài. Nhưng đó vẫn là xa cách.
Từng cơn gió thổi qua nhẹ nhàng, tôi nghe thoang thoảng mùi cỏ mới hòa quyện vào gió, nhẹ nhàng. Tôi nghe tiếng động cơ máy bay đang hoạt động, dọc theo đường băng, rồi cất cánh bay lên. Tôi cảm giác đc sự vui sướng của những người đang đứng ở tầng trệt chờ đợi đc gặp người thân của mình. Sự đau xót của những người đang ở nơi tầng 2 bịn rịn tiễn đưa ng đi. Lấp loáng trong dòng người đó, có những giọt nước mặt lặng thầm vì hạnh phúc hay vì lo lắng. Những tiếng nấc thật nhỏ, ko thể so sánh với tiếng nhân viên đang thông báo về chuyến bay sắp cất cánh và hạ cánh. Giọng đọc bình thản và vô cảm. Thật sự vô cảm...

Tôi và H cần một nơi để ngồi nghỉ. Bước vào lại nhà ga quốc tế, tìm một băng đá để ngồi tạm. Đu đưa, chờ đợi. 10h02...
Còn 30p' nửa... N tới, ngồi với tôi và H vài phút rồi phải về. Xe bus chạy rồi...

Lát sau, Q gọi. Q đang ở trên xe bus chở ra sân bay. Tôi bik chiếc xe bus đó, nó ko có ghế ngồi. Lúc này đây, 1 tay Q đang vịn vào 1 cây cột nào đó, hay đu đưa trên một tay cầm nào đó, vai đeo cái laptop, tay còn lại cầm điện thoại. Q nói Q vừa rời khỏi cái thang máy dẫn xuống đường băng. Khi cánh cửa ấy đóng lại, nỗi cô đơn bao trùm lên Q. Q sợ....Q ơi......! Phải lên máy bay rồi, cuộc nói chiện lại kết thúc...

Gia đình Q xuống, bảo L với H lên taxi. Lúc đó papa Q đang gọi cho Q. Papa hỏi Q mún nói chiện với L ko. Đưa máy, Q dặn dò L nhìu lóm, lúc đó L chỉ mún Q đừng dặn nửa. Sao Q ko ở lại để nhắc nhở L hằng ngày, sao Q lại dặn...Rồi Q bảo H cố gắng thi tốt giải cầu lông, Q lun ủng hộ H...Đưa máy lại cho papa Q, "Take care !!"...

Chiếc taxi lăn bánh rời sân bay...
Q đi rồi...
Mama Q khóc...
L nắm chặt tay H...
Vì lúc đó L rất đau...H cũng vậy, H chỉ đang cố dấu nỗi đau đó thôi...

Q đi rồi...

"Àh Q nè, nhớ gọi về cho mama thường xuyên nha, mama Q đã khóc rất nhìu đó"


...................................................................................Mọi thứ chỉ mới ngày hôm wa...
............................................................................................Màh hum ny, Q đã đi rồi...


PS: WE LOVE YOU !!

No comments:

Post a Comment

Leave your comment here, and please check back in 1 or 2 days for a reply. Thank you :)

Click Subscribe by email to be announced when new comments are added :)

Hãy để lại comment và quay lại trong 1 hay 2 ngày để xem trả lời. Cám ơn :)

Hay có thể click Subscribe by email để được thông báo khi có comment mới :)