BÀI THƠ CỔ ĐỘNG
BẢO VỆ MÔI TRƯỜNG SINH THÁI ĐỊA CẨU
Minh Chánh Toàn
Trái đất thì nóng lên rồi
Băng tan, khô nước, biển trào sóng khơi
Băng tan, khô nước, biển trào sóng khơi
Dịch bệnh, thiên tai khắp nơi
Như lời phẫn uất - địa cầu của ta
Vì ngày mai, vì con ta
Sống cho mưa thuận, gió hòa nơi nơi!
Máy lạnh ư? Xưa rồi người!
Phòng lạnh một chút, trời càng nóng thêm,
Để dành hơi mát tặng lên đất trời!
Tắm bồn ư? Hết thời rồi!
Một bồn xả nước, một thời lầm than
Từ này tắm gội chẳng sang,
Để dành đâu đó hương thơm cho đời!
Máy vi tính, Ti vi màu
Làm hư con mắt, môi trường xung quanh.
Thôi thì hãy ngắm trời xanh,
Có đàn chim hót quanh trên ngọn đồi!
Xe máy, xe hơi, xe tàu
Vừa làm hao tổn xăng dầu của nhau,
Vừa làm Trái Đất nóng mau
Nên mượn “xe đạp” nói thay vạn lời!
Tiền điện, tiền nước càng nhiều
Vừa làm tiêu tổn đồng tiền mồ hôi
Vừa làm hiểm họa sinh sôi
Nên nay tiết kiệm, của trời chắt chiu!
Nên nay tiết kiệm, của trời chắt chiu!
Vì ngày mai chim hót ca!
Vì dòng sông đẹp vắt qua cánh rừng
Nên từ ngay sống dè chừng
Sao cho tiết kiệm, xa hoa chớ cần!
P.S: cảm ơn Sweeteen đã đăng bài “Bức thư năm 2070” làm mạch cảm xúc cho bài thơ này! "
bài thơ hay và ý nghĩa quá, chúc bạn nhiều thành công vì trái đất nhé
ReplyDelete